pnvnonline@phunuvietnam.vn
Gần 30 tuổi không có 100 triệu phòng thân là thất bại?
Người trẻ tranh luận: Gần 30 tuổi không có 100 triệu phòng thân là thất bại?
Những ngày vừa qua, trên mạng xã hội xuất hiện một chủ đề được nhiều người quan tâm, đó là: “Gần 30 tuổi không có 100 triệu phòng thân là thất bại?”. Bên cạnh những ý kiến đồng tình, nhiều bạn trẻ cho biết gần 30 tuổi cũng khó để dành được 100 triệu đồng vì nhiều lý do khác nhau. Số đông khác lại nhận định, thất bại hay thành công của ai đó không nên được định nghĩa chỉ bởi con số tuổi tác và số dư trong tài khoản.
Mai Anh (29 tuổi, nhân viên văn phòng tại TP.HCM) cho rằng một người gần 30 tuổi nên có khoản dự phòng là 3-6 tháng tổng chi tiêu trung bình của một tháng hiện tại. Ví dụ, bạn đang tiêu 6 triệu đồng/tháng thì nên để dành được 36 triệu là khoản tối thiểu để lo cho bản thân, phòng trường hợp mất việc sẽ không cần làm phiền người khác.
Tuy nhiên, Mai Anh cho rằng không nên dùng tiêu chí có bao nhiêu tiền phòng thân để đánh giá một người thành công hay thất bại.
Cô lý giải: “Mình thấy cách đánh giá này hơi tiêu cực và thiển cận. Vì có người đặt mục tiêu là tiết kiệm bao nhiêu tiền, mua nhà mua xe. Còn có người hướng mục tiêu là tận hưởng, trải nghiệm, học tập… Hay có người đang lo trả nợ cho gia đình, lo cho cha mẹ, cho em đi học, cho tiền sửa nhà… như vậy người ta đâu được coi là thất bại mà là thành công đó chứ. Chưa kể có những người không may mắn thì tiết kiệm được một ít, sau đó gặp phải chuyện cần chi thế là mất luôn khoản tiết kiệm, bạn mình nhiều người như thế lắm.
Với mình thì không báo nợ là tốt rồi. Họ làm 10 đồng thì có quyền xài 10 đồng, mình đâu ở trong hoàn cảnh của người ta mà phán xét. Chính mình cũng đang cố gắng giảm chi tiêu mỗi tháng lại nhưng vì mục đích là để dành đi du lịch và học tập chứ không phải để có của đề dành".
Đồng tình với quan điểm của Mai Anh, Quang Minh (SN 1999, nhân viên văn phòng tại TP. Hà Nội, biệt danh là Bukami đi làm). Anh cho rằng chỉ có 2 tiêu chí là “30 tuổi" và “100 triệu đồng" thì càng khó rạch ròi để đánh giá một người, đặc biệt là khi dùng từ “thất bại" để gán cho ai đó.
Quang Minh cho hay: “Chúng ta phải hiểu bối cảnh của cuộc sống hiện tại, đó là dịch bệnh, khủng hoảng kinh tế, giá nhà đất quá cao để một người trẻ có thể trả hết trong vài năm. Về quê làm việc thì thu nhập khó bằng được trên các thành phố lớn. Hay là đôi khi trên bước đường phát triển của một người, bạn sẽ gặp biến cố khiến cho quá trình đó gián đoạn, nó bị chậm lại.
Đó là chưa kể chúng ta còn bỏ tiền ra để mua trải nghiệm, đi học cải thiện bản thân để tiếp tục làm việc tốt hơn. Cuối cùng mình nghĩ chúng ta nên luôn cảm thông với nhiều số phận, mảnh đời. Bởi vì khi bạn còn đang hít thở, đang làm việc thì còn may mắn hơn nhiều người”.
Một trường hợp khác, vợ chồng Ly Lê (29 tuổi, kinh doanh quán cafe tại Đà Nẵng) nhận định: “Tuỳ mỗi người có hoàn cảnh khác nhau nên quan điểm sống, cũng như kinh tế cá nhân và tài chính gia đình cũng không giống nhau. Mình không thể áp đặt suy nghĩ của mình lên cho người khác được. Mà đa số giới trẻ bây giờ đang rất sợ peer pressure (áp lực đồng trang lứa) nữa. Do đó nếu để đưa ra một cột mốc độ tuổi làm thước đo xã hội thì mình là không nên".
30 tuổi có nên là cột mốc đặt ra mục tiêu để dành bao nhiêu tiền?
Mai Anh và Ly Lê đều đồng tình không nên dùng thước đo có bao nhiêu tiền phòng thân để đánh giá một người. Tuy nhiên, họ nhận định sau tuổi 30, việc có sẵn nền tảng tài chính và một khoản phòng thân là điều quan trọng.
Ly Lê chia sẻ: “Việc tiết kiệm tài chính cho mình cũng quan trọng. Khi còn độc thân, mình có thể tự do chi tiêu thoải mái. Cái suy nghĩ phải tiết kiệm tài chính cho bản thân khi chưa lập gia đình thì hầu như rất ít bạn trẻ nghĩ và làm được. Nhưng khi đã có gia đình rồi, bạn sẽ có những khoản chi phí phát sinh trong cuộc sống, nên bản thân phải tự tiết kiệm để phòng thân".
Cô cho biết hai vợ chồng đã để dành được khoản tiền kha khá nhờ học cách thắt chặt tài chính. “May mắn là hai vợ chồng không nghiện mua sắm. Cái nào thực sự cần thì mình sẽ chi. Nếu không hai đứa sẽ bỏ vào khoản tiết kiệm. Đa số nhu cầu của hai vợ chồng cũng rất cơ bản. Chi phí một ngày gồm 1 cốc cafe và ăn uống lặt vặt thêm món gì đó thôi là đủ rồi", Ly Lê nói.
Trong khi đó, Mai Anh đang sống cùng bố mẹ và để dành khoảng 400 triệu đồng. Gần đây cô nàng còn lập bảng excel để kiểm soát những khoản chi tiền hàng tháng.
Mai Anh nói về cách cô quản lý tài chính: “Mỗi tháng sau khi nhận lương xong, mình trừ đi những chi phí không đổi như tiền điện nước, tiền ăn, nuôi mèo, bảo hiểm… Sau đó, mình chỉ giữ lại ít tiền lẻ xài lặt vặt và trích phần còn lại bỏ vào tài khoản tiết kiệm ngay lập tức.
Dư nợ thẻ tín dụng luôn trả đúng hạn. Mình bớt đặt quần áo mỹ phẩm lại, 2-3 tháng mới mua một lần. Mình ở với gia đình, dù không tốn tiền nhà nhưng phải trả hết điện nước. Tiền điện mình theo dõi trên app nên có thể tự kiểm soát được. Nếu thấy bản thân dùng nhiều quá thì xài bớt lại, không lúc nhìn thấy hóa đơn điện là ‘hú hồn' luôn".
Mai Anh chia sẻ thêm: “Về tài chính, 20 tuổi thì mình còn rong chơi được chứ đến 30 tuổi là cần hành động rồi. Bởi ngoài 30 đâu có ai biết được mình sẽ làm ra tiền được bao lâu nữa. Và nếu bản thân mắc bệnh tật hoặc nghỉ hưu không có tiền và con cái thì ai nuôi được. Ngoài tiết kiệm, mình nghĩ mua bảo hiểm là một cách hay để tích lũy hay cho tương lai".
Còn với Quang Minh, anh cho rằng 30 tuổi không phải cột mốc để bản thân tự đặt ra “KPI" phải có bao nhiêu tiền trong tài khoản. Chàng trai giải thích: “Vì ở độ tuổi 30 sự nghiệp cũng hơi chín thôi. Mình vẫn cần phát triển thêm, quan trọng là dành tiền cho các mục đích tốt đẹp như mua tài sản giá trị (nhà cửa), hoặc để đi học, phát triển bản thân.
Mình nghĩ tuổi 30 nên để dành được một khoản đủ để nếu thất nghiệp trong 6 tháng, bản thân vẫn cầm cự được. Và nên có bảo hiểm lúc đó vì tuổi 30 tuy sung sức khỏe mạnh nhưng chẳng ai biết được sẽ có biến cố gì ập đến. Nếu mà thông thường an toàn mình nghĩ nên có 100 - 200 triệu phòng thân. Tuy nhiên như mình đã nói, không phải ai cũng có cuộc đời giống ai. Điều quan trọng là mọi người ko nên bị áp lực bởi chuyện con số. Mà luôn phải mạnh mẽ đối diện với mọi chuyện”.