Anh hay nổi cáu vô cớ (Ảnh minh hoạ) |
Cách hành xử của anh khiến tim chị quặn thắt tái tê. Nào phải chị hẹp hòi, kém cỏi đối nhân xử thế, không biết giữ thể diện cho chồng mà do “cái khó bó cái khôn”. Tiền lương thì chưa đến ngày lĩnh. Bạn bè, đồng nghiệp thân thiết có thể nhờ cậy thì chị đã vay mượn hôm con đi bệnh viện. Vợ chồng mới cưới phải thuê nhà, tằn tiện, sẻn so mà lúc nào chị cũng trong tình cảnh thiếu trước, hụt sau.
Gần một năm nay, kể từ khi việc làm ăn đổ bể, tính khí anh thay đổi hoàn toàn. Đang tâm lý, gần gũi vợ con bao nhiêu thì bây giờ anh gia trưởng, độc đoán bấy nhiêu. Chị nấu ăn không vừa miệng một chút là anh cau có, gắt gỏng, các con nô đùa to thì anh quát tháo. Bị đeo bám bởi tâm lý mặc cảm, tự ti, anh sống lầm lũi, suốt ngày quanh quẩn ở nhà, chẳng muốn giao lưu với ai. Ngay cả anh em ruột thịt và những người bạn thân thiết quan tâm, động viên, anh cũng xa lánh dần vì cho rằng họ đang thương hại mình. Chị chủ động nhờ cậy bạn bè, người thân kiếm việc làm cho chồng với hi vọng tinh thần anh khuây khỏa nhưng việc thì anh chê là không phù hợp khả năng, việc anh từ chối với lý do nó quá tầm thường… Rất nhiều lần chị nhẹ nhàng thuyết phục anh đừng lấn sâu vào cùng quẫn, bế tắc, hãy vượt qua chính mình để bắt đầu từ những cơ hội nhỏ song chẳng những không hiểu ra anh còn cay nghiệt quy kết chị xúc phạm, coi thường chồng. Anh thách thức chị nếu không chịu đựng nổi nữa thì “đường ai nấy đi” cho rảnh nợ…
Anh còn thách thức ly dị (Ảnh minh hoạ) |
Những lời anh thốt lên tựa ngàn vạn mũi tên đâm vào tim chị đau nhói. Vậy nhưng thay vì gay gắt “phản ứng” lại, chị vẫn nhủ mình phải cảm thông, chia sẻ với tâm trạng tuyệt vọng của chồng. Âm thầm xoay sở lo toan ăn uống, chi tiêu sinh hoạt hàng ngày, chăm sóc hai con sinh đôi, việc đình đám, giỗ chạp bên nội, bên ngoại… trong khi đồng lương công chức có hạn nhưng chưa bao giờ chị kêu ca, than vãn để anh phải suy nghĩ. Thậm chí, thói quen ăn phở buổi sáng, uống cà phê loại ngon sau mỗi bữa cơm, đọc báo hàng ngày của anh vẫn được chị duy trì đều đặn. Thỉnh thoảng chị còn bỏ vào ví chồng vài trăm nghìn để anh chi tiêu cá nhân mà không bị chi phối bởi cảm giác ngửa tay xin tiền vợ…
Một tuần ở chơi, chứng kiến nếp sinh hoạt nhà em trai, trước khi về quê, người chị gái ân cần vỗ vai anh bảo: “Tài sản vô giá của cậu chính là người vợ hiền lành, đảm đang, tháo vát và hai đứa con ngoan ngoãn. Đừng vô tình làm khổ những người thân yêu nữa. Nếu bản thân cậu không quyết tâm đối diện với thất bại rồi bản lĩnh đứng dậy thì sự yêu thương, hy vọng của bạn đời cũng chẳng có nghĩa lý gì”.