Anh có cách dạy con rất cổ hủ: Phải nghiêm khắc, phải cho roi cho vọt thì sau này con mới không hư hỏng. Thế nên, lúc con còn rất bé, anh đã đưa ra nguyên tắc: Làm việc gì con cũng phải xin phép bố. Xem ti vi, chơi trò chơi, nếu không xin phép, anh sẵn sàng trừng trị bằng cách ném mọi thứ trước mặt vào người con. Thậm chí, uống nước, ăn bánh kẹo, không xin phép, con cũng bị bố “dằn mặt”.
Chỉ tội đứa trẻ còn nhỏ nên bố vừa răn đe đã quên. Hơn nữa, là con trai nên cu cậu rất hiếu động, không ngơi chân ngơi tay. Chính vì vậy mà khiến bố càng “ngứa mắt”, con lại bị ăn đòn. Điều khiến tôi sợ nhất là mỗi lần không vừa ý gì là mắt anh lại long sòng sọc, mặt đỏ bừng bừng, giọng rít lên với con. Con mắc lỗi lớn không sao, đây chỉ cần con hơi nghịch một tí, ăn cơm chậm một chút là anh cũng không kiềm chế được cảm xúc của mình. Chứng kiến con bị đối xử như vậy, là người mẹ, không ít lần tôi cảm thấy “rớt tim” ra ngoài.
Từ ngày con bước vào lớp 1, tần suất con bị ăn đòn càng nhiều. Chỉ cần bị cô giáo phản ánh ngồi trong lớp con ngọ nguậy, không tập trung thì với anh, đó cũng là “tội tày đình”. Con mất bút chì, thước kẻ… sẽ bị bố gào thét và ra rả một “tràng ca bất tận”. Con làm sai bài tập, viết xấu…, đó là điều không thể chấp nhận và không những con bị quát mắng, ăn đòn mà còn phải nhịn cơm.
Ngày nào, con cũng ăn cơm chan nước mắt. Lý do đơn giản chỉ vì con bị rớt cơm xuống bàn, vừa ăn vừa nói chuyện, hay vừa ăn vừa ngọ nguậy chân tay. Thấy con lúc nào cũng sống trong bạo lực tinh thần như vậy nhưng tôi không thể góp ý được với anh. Bởi, nếu góp ý lúc anh đang “dạy” con thì chỉ như “thêm dầu vào lửa”. Mà cứ ở với con là anh lúc nào cũng “nổi điên”.
Tôi không phủ nhận anh là người có trách nhiệm với gia đình. Tuy nhiên, tôi lo sợ, với cách dạy con phản giáo dục như vậy thì đứa con sẽ mang những tổn thương về tâm lý suốt đời. Việc để anh thay đổi cách dạy con là vô cùng khó, bởi anh và anh trai anh từ nhỏ sống trong môi trường giáo dục như thế nên giờ đây rất dễ “nổi điên”, không biết kiềm chế cảm xúc trong việc dạy con. Cậu con trai của tôi giờ cũng y hệt tính bố. Con thường xuyên giận run người, thậm chí ném đồ, phi nắm đấm vào mặt bạn nếu không hài lòng với bạn. Đã có lúc tôi muốn ly hôn với chồng vì cách dạy con khắc nghiệt của anh. Bởi, không chỉ con mà chính tôi cũng sống trong sự nem nép, lo sợ khi anh và con ở cùng với nhau.