Chị Thanh Tâm kính mến!
Bố em mất sớm, mẹ em một mình nuôi 4 con khôn lớn nên người. Nay mẹ em ngoài 70 tuổi, 3 chị em gái của em đã yên bề gia thất từ lâu, cậu út mới lập gia đình nhưng vợ chồng đang ly thân khiến mẹ rất phiền lòng. Gần đây, mẹ em bị tai biến, liệt nửa người, giờ đang điều trị tại Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội).
Từ khi mẹ nằm viện, hai em gái em thay nhau chăm sóc. Còn em thì mới cử con gái xuống chăm bà. Cậu út lấy lý do con trai lóng ngóng, phụ mẹ không quen nên ở nhà. Chị em em đều kinh doanh cửa hàng quần áo tại chợ Đồng Đăng nên đóng cửa ngày nào là mất tiền ngày đấy. Ai cũng xót mẹ nhưng xót cả của nữa.
Mấy cô em gái xuống với mẹ được vài lần thì tỏ ra ghen tị với em. Họ nói rằng em có nhà cao cửa rộng, tiền bạc rủng rỉnh, con cái lớn khôn, thành đạt hết rồi mà còn tham công tiếc việc. Trong khi chúng nó con cái nheo nhóc, nhà cửa bẹp xẹp vẫn phải bỏ việc để chăm mẹ.
Chăm người ốm cũng chỉ từng ấy việc, có gì đâu mà phải kén người. Hơn nữa, tại sao họ không yêu cầu cậu út xuống mà cứ nhằm vào em khiến chị em phải căng thẳng? Giờ em cảm thấy rất khó xử. Mong chị cho em một lời khuyên!
Lê Thị Mây (Lạng Sơn)
Mấy cô em gái xuống với mẹ được vài lần thì tỏ ra ghen tị với em. Họ nói rằng em có nhà cao cửa rộng, tiền bạc rủng rỉnh, con cái lớn khôn, thành đạt hết rồi mà còn tham công tiếc việc. Trong khi chúng nó con cái nheo nhóc, nhà cửa bẹp xẹp vẫn phải bỏ việc để chăm mẹ.
Đúng là như vậy nhưng em có cách nghĩ riêng của em. Thứ nhất là việc trông nom mẹ đã có con em làm thay. Thứ hai là em vẫn phải buôn bán để có thể phụ mẹ tiền viện phí nếu cần. Hơn nữa, em cũng còn phải lo cơm nước cho chồng và con trai.
Hôm qua, con gái em trong lúc đỡ bà dậy không may đỡ trượt khiến bà ngã ra giường, mấy cô em gái lại có cớ trách em. Chúng bảo em xuống mà lo cho mẹ, con em lóng ngóng không thể nâng đỡ mẹ được, mẹ cũng muốn em xuống với bà. Nhưng em nghĩ cháu làm một lần chưa quen thì hai, ba lần sẽ quen.Chăm người ốm cũng chỉ từng ấy việc, có gì đâu mà phải kén người. Hơn nữa, tại sao họ không yêu cầu cậu út xuống mà cứ nhằm vào em khiến chị em phải căng thẳng? Giờ em cảm thấy rất khó xử. Mong chị cho em một lời khuyên!
Lê Thị Mây (Lạng Sơn)
Mây thân mến!
Mẹ em có tới 4 người con, thêm dâu rể là 8, lại nhiều cháu đã lớn khôn, nên dù nhà xa Hà Nội nhưng vẫn có điều kiện được các con, cháu ở bên chăm sóc. Suy nghĩ của em không sai nhưng chị nghĩ rằng chưa toàn diện. Em lại không chia sẻ, bàn bạc mọi tính toán đó với người thân của mình nên có những hiểu lầm, trách cứ.
Là chị cả trong nhà, em giờ như một người nhạc trưởng vậy. Bây giờ mẹ đang nằm viện không có điều kiện họp gia đình, em có thể gọi điện cắt đặt mọi việc. 3 con gái và cháu gái lớn thay phiên nhau xuống Hà Nội chăm bà, mỗi người 5 ngày chẳng hạn.
Trường hợp 1 người mà thiếu thì có thể thuê thêm 1 người chăm sóc chuyên nghiệp. Như vậy, ai cũng toàn tâm toàn ý chăm mẹ mà việc nhà, việc buôn bán cũng giải quyết được.
Trường hợp 1 người mà thiếu thì có thể thuê thêm 1 người chăm sóc chuyên nghiệp. Như vậy, ai cũng toàn tâm toàn ý chăm mẹ mà việc nhà, việc buôn bán cũng giải quyết được.
Về mặt tài chính, trước hết là các con đều được tham gia đóng góp chăm mẹ. Nếu em có điều kiện hơn cả thì có thể công khai nói về đóng góp của mình hoặc tế nhị chi các khoản lớn để mẹ yên tâm điều trị mà các em cũng nể chị.
Riêng cậu em không chăm mẹ thường xuyên thì mỗi tuần xuống thăm mẹ một lần, cũng là cảm ơn, động viên các chị đã thay mình cáng đáng việc chăm mẹ.
Riêng cậu em không chăm mẹ thường xuyên thì mỗi tuần xuống thăm mẹ một lần, cũng là cảm ơn, động viên các chị đã thay mình cáng đáng việc chăm mẹ.
Em ơi, lúc đau ốm, lại phải xa nhà thế này, mẹ em rất cần tình cảm, sự quan tâm từ các con. Mẹ là mẹ chung, nếu tất cả chị em cùng chia sẻ việc trông nom với nhau thì mẹ mãn nguyện, nhanh khỏi bệnh mà anh chị em sẽ thêm đoàn kết, gắn bó. Không nên vì chuyện này mà chị em nghĩ xấu về nhau khiến gia đình bất hòa, mẹ mà biết chuyện thì đau lòng lắm.