Thời gian qua có 15 câu lạc bộ dành cho người giúp việc gia đình trên địa bàn 14 phường của Hà Nội được thành lập, thu hút gần 500 phụ nữ giúp việc gia đình tham gia. Tại các buổi sinh hoạt định kỳ của câu lạc bộ, người lao động giúp việc gia đình được tìm hiểu về pháp luật lao động, việc làm, hôn nhân gia đình.
Đặc biệt, với những phụ nữ xa quê, trình độ nhận thức còn hạn chế, làm nghề giúp việc gia đình rất cần thiết được nâng cao nhận thức về các quyền lợi của mình thông qua việc ký kết hợp đồng lao động, các vấn đề bảo hiểm xã hội tự nguyện, bảo hiểm y tế.
Đây là những thông tin được đưa ra tại hội nghị tổng kết Dự án “Hỗ trợ lao động giúp việc gia đình trong tiếp cận chính sách an sinh xã hội, lao động và việc làm” năm 2018, do Hội LHPN Hà Nội và Trung tâm nghiên cứu Giới, Gia đình và Phát triển cộng đồng -GFCD tổ chức chiều 26/12/2018.
Chủ tịch Hội LHPN thành phố Hà Nội Trần Thị Phương Hoa cho biết: Thông qua các buổi sinh hoạt định kỳ, buổi tập huấn của câu lạc bộ, người lao động và chủ sử dụng nhận thức được cơ bản sự cần thiết của hợp đồng lao động bằng văn bản và những lợi ích thiết thực mà hợp đồng lao động mang lại cho cả người lao động và chủ sử dụng.
Trên thực tế, để 2 bên ký kết hợp đồng lao động bằng văn bản theo quy định của Bộ luật Lao động là vấn đề rất khó khăn, bởi cả người lao động và chủ sử dụng đều “né tránh”. Thông qua hình thức sinh hoạt của các câu lạc bộ này, đến nay đã có 20 phụ nữ lao động giúp việc được chủ sử dụng ký hợp đồng lao động bằng văn bản theo quy định; nhiều chị em được chủ sử dụng mua BHYT cho người lao động.
Cùng với đó, những thành viên câu lạc bộ được nâng cao kỹ năng giao tiếp, ứng xử giữa người giúp việc với các thành viên trong gia đình nhà chủ; được chia sẻ, tìm hiểu một số bệnh thường gặp ở người lớn tuổi. Đặc biệt, đây cũng nơi để những người phụ nữ di cư, sống xa quê hương có được nơi giao lưu, chia sẻ và hỗ trợ nhau những lúc ốm đau, khó khăn trong cuộc sống…
Tại hội nghị, các cán bộ Hội, thành viên các câu lạc bộ giúp việc gia đình của các phường trên địa bàn cùng trao đổi, thảo luận về nội dung trong tâm trong năm tới, trong đó tập trung vào việc tiếp tục duy trì hoạt động của 15 câu lạc bộ giúp việc; đồng thời tăng cường đào tạo kỹ năng nghề, ứng xử giao tiếp cho lao động giúp việc gia đình.
TS Ngô Thị Ngọc Anh, Giám đốc GFCD, cho biết: Trong số lao động di cư, phụ nữ chiếm tỷ lệ cao và có xu hướng tăng. Cụ thể, có 42% lao động nữ di cư từ nông thông ra thành phố năm 1989, đã nâng lên tới 54% vào năm 2013. Họ có độ tuổi khá trẻ, là 23 tuổi và đa số có gia đình. Điều đáng lưu ý, trình độ học vấn và chuyên môn kỹ thuật tương đối thấp, trên 90% không có bất kỳ chứng chỉ tay nghề nào. Theo bà Ngọc Anh, lao động nữ di cư phải đối diện với nhiều khó khăn trong cuộc sống khi phải tách ra khỏi gia đình, xóm giềng ở quê. Cư ngụ tại thành phố, họ phải chịu mức phí sinh hoạt cao, môi trường sống không đảm bảo an ninh, điều kiện sinh hoạt không đảm bảo; có nhiều nguy cơ trở thành nạn nhân của buôn bán người, bóc lột sức lao động, nạn nhân của bạo lực, xâm hại… Vì vậy, lao động nữ di cư ít được tiếp cận dịch vụ xã hội, chưa được hỗ trợ và thiếu cơ hội tiếp cận đầy đủ về các chính sách an sinh xã hội. Theo thống kê, có 90% lao động khó tiếp cận tới các dịch vụ an sinh xã hội và chính sách công tại nơi đến. |