Đến bây giờ, sau khi đi chùa Hương về được mấy ngày, chị Khánh An vẫn không hiểu tại sao mình có thể mất tiền một cách vô lý như vậy. Vốn là người không hay mua linh tinh nên chị Khánh An rất thắc mắc tại sao mình có thể móc ví để xách về không phải 1-2 mà những 6 túi hạt như vậy.
Chị Khánh An kể: Tôi đi cùng những đồng nghiệp cơ quan. Trên quãng đường ra bến đò, có rất nhiều hàng thuốc từ cây rừng. Vốn là người huyết áp cao nên khi qua một hàng thuốc ghi loại hạt giảm huyết áp, giảm mỡ máu, tôi có ngó nghiêng một chút. Rời hàng thuốc đó đi, tôi thấy có một đoàn khách đi lễ, có cả người mặc áo nâu của nhà chùa.
Người phụ nữ trung tuổi trong đoàn giơ một túi hạt lên nói với tôi: Cháu mua thuốc này mà uống, vừa hạ huyết áp, da dẻ lại rất đẹp, mịn màng. Ở nhà, cô thường xuyên uống những loại thuốc này, vừa rẻ vừa tốt, không có tác dụng phụ. Liền sau đấy, mấy người trong đoàn của người phụ nữ này cũng phụ họa về tác dụng của thuốc. Họ còn nhấn mạnh, bà ấy là bác sĩ nên cẩn trọng trong dùng thuốc lắm. Thuốc gì mà bà ấy dùng thì chỉ có yên tâm.
Thế rồi, tôi được bà cùng đoàn người ấy dẫn vào một hàng thuốc. Ban đầu, tôi chỉ định mua đúng một loại thuốc giảm huyết áp, mỡ máu và mua 200 gram nhưng bà bảo: Thuốc thì phải dùng 3,5,7, không ai uống số chẵn bao giờ. Mà thuốc ở đây rẻ, có 400.000đồng/100gram, ở Hà Nội không có, nếu có cũng lên tới 500.000đ đến 600.000đ/100gram. Sau đó, bà còn bảo: Uống thuốc muốn có tác dụng tốt thì phải uống kết hợp. Loại này phải kết hợp với loại kia, vừa chữa được nhiều bệnh mà vừa làm cho cơ thể như được thay máu, đẹp da, khỏe mạnh.
Tôi luôn nhắc nhở mình, chỉ lấy 3 loại cho đúng bệnh của mình, thế nhưng, chẳng hiểu sao tôi như bị người phụ nữ ấy “thôi miên”, bảo lấy thuốc gì cũng lấy. Cuối cùng là lấy 6 loại, mỗi loại 300 gram. Trong đó, 4 loại (300 gram/loại) có giá 400.000 đồng/gram, hết 4,8 triệu đồng, 2 loại (300gram/loại) có giá 200.000đồng/loại, hết 1,2 triệu đồng. Tổng cộng tôi phải trả 6 triệu đồng.
Tưởng như thế là xong. Chỉ đến khi một bà trong đoàn quát lên: Mua bao nhiêu loại thuốc rồi mà không mua loại này thì vất hết thuốc đi cho xong. Loại thuốc này tốt nhất, nó phát huy được tác dụng của tất cả các loại thuốc trên.
Thế nhưng, chính tiếng quát của bà khiến tôi tỉnh ra. Hơn nữa, trong túi tôi đã hết sạch tiền và tôi kiên quyết không mua thêm loại thuốc nào nữa. Nếu lúc đấy trong ví tôi còn tiền thì chắc chắn tôi cũng đã bị “moi” sạch”.
Về nhà, giở xem 6 gói hạt thuốc mà chị không nhớ nổi tên là gì. Chị Khánh An cho biết, sẽ vất hết những túi thuốc này đi và chấp nhận mất 6 triệu đồng với bài học: Có uống thuốc gì cũng sẽ nhờ sự tư vấn của bác sĩ “xịn”, mua linh tinh thì “tiền mất tật mang”. Chị Khánh An chỉ tiếc rằng, ở nơi tâm linh như Chùa Hương, việc lừa lọc vẫn diễn ra và không biết bao nhiêu người như chị đã bị lừa đảo bài bản và tinh vi như vậy.