Chị Thanh Tâm kính mến!
Kết hôn được 3 năm, khi con trai 2 tuổi, em đi lao động xuất khẩu. Vợ em là giáo viên mầm non. Chấp nhận xa cách, bọn em cố gắng động viên nhau cùng vượt qua khó khăn trở ngại, mong có ngày cuộc sống được cải thiện.
Sau 2 năm làm việc chăm chỉ, em dành dụm được 1 số tiền. Em mua mảnh đất và gửi ít tiền tiết kiệm để mẹ con cô ấy lấy lãi sinh sống. Mọi việc đang tiến triển tốt đẹp thì tai họa bất ngờ ập đến. Em bị tai nạn ngã từ trên cao xuống khi đang làm việc. Được cấp cứu kịp thời, em qua khỏi cơn nguy kịch. Nghe tin, gia đình thu xếp đưa vợ em sang chăm sóc trong những ngày điều trị. Với chế độ trợ cấp ưu đãi và dịch vụ tốt, em nhanh chóng được xuất viện, chi phí không tốn kém nhiều.
Trở về quê hương trong tình trạng liệt nửa người. Em tiếp tục điều trị, sức khỏe dần hồi phục, em đi lại được nhưng không còn nhanh nhẹn như trước. Em cố gắng phụ giúp vợ làm việc nhà, chăm sóc con cái. Từ khi bé thứ hai ra đời, vợ em bỗng thay đổi tính nết. Cô ấy luôn khó chịu, cằn nhằn, than phiền khổ sở. Không khí trong nhà lúc nào cũng nặng nề, căng thẳng. Em buồn và rất khổ tâm. Em cố gần gũi, chia sẻ với vợ. Bố mẹ, người thân cũng động viên cô ấy nhiều. Nhưng cô ấy vẫn không thay đổi mà ngày càng đối xử tệ bạc với em. Cô ấy chửi em bất tài vô dụng, là đồ ăn bám. Không những thế còn mang 2 con bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Thương vợ thương con, em về cùng để giúp đỡ. Những ngày ở nhà vợ, em bị cô ấy coi thường, khinh rẻ. Có hôm cô ấy không nấu cơm cho em ăn, cấm con không được gần gũi, giúp đỡ bố. Bất chấp những lời khuyên can của gia đình, cô ấy đuổi em ra khỏi nhà và nằng nặc đòi ly hôn.
Chị ơi, em vô cùng chán nản, sức khỏe giảm sút rất nhiều. Em mệt mỏi chẳng còn thiết sống. Nhưng nghĩ đến các con nhỏ dại, em lại không đành lòng. Em phải làm gì đây? Mong chị cho em lời khuyên.
Vũ Đoàn (Tuy Phong, Bình Thuận)
Vợ Đoàn nói cậu bất tài vô dụng, là đồ ăn bám (ảnh minh họa)
Vũ Đoàn thân mến!
Vợ em đang đối mặt với nhiều khó khăn cùng lúc. Thứ nhất, vừa lo việc cơ quan vừa là trụ cột gánh vác việc gia đình, chăm chồng, nuôi dạy con cái. Thứ hai, áp lực thiếu thốn, giật gấu vá vai. Thứ ba, sinh hoạt vợ chồng có thể bị ảnh hưởng nhiều sau tai nạn của em. Do vậy, cả thể lực, tinh thần và sức chịu đựng của cô ấy đều xuống, dễ trở thành người cáu bẳn, cư xử thô thiển. Em đã hiểu và rộng lòng tha thứ cho cô ấy. Nhưng trong thư em, chị mới thấy sự kiên trì, nhẫn nại và chịu đựng của em. Chị chưa thấy em hoạch định cho việc tiếp tục cuộc sống của mình sau tai nạn đáng tiếc.
Em cần tăng cường sức khỏe bằng tập luyện và ăn uống hợp lý. Việc đó giúp em có sinh lực, khỏe khoắn, nhanh nhẹn, không chán chường, mệt mỏi. Các em có 1 khoản tiền tiết kiệm, hãy tìm một công việc phù hợp với khả năng, vừa kiếm thêm tiền phụ giúp vợ, vừa để cuộc sống của mình có ý nghĩa.
Sau những nỗ lực thực tế ấy, chị tin vợ em sẽ bình tâm hơn, cảm thấy mình vẫn có chỗ dựa để vững vàng chống chọi khó khăn.