Hôm nay 25/9, Tòa gia đình và người chưa thành niên (thuộc TAND TP.HCM) đã mở phiên tòa sơ thẩm, xét xử bị cáo Huỳnh Thị Kim Phượng (SN 1979, ngụ quận Bình Tân) về tội Vô ý làm chết người. Tuy nhiên, khi đến phần xét hỏi, Tòa đã quyết định trả hồ sơ để điều tra bổ sung vụ án “mẹ làm chết con gái hai tuổi” vì có căn cứ cho rằng bị cáo phạm tội giết người.
Theo cáo trạng, anh T. và Phượng kết hôn vào năm 2000, rồi sinh được hai đứa con – một trai một gái. Nghi ngờ con gái không giống mình, anh T. đưa cháu bé này đi xét nghiệm ADN và phát hiện đứa trẻ này không phải con mình.
Tối 9/2/2016, anh T. hỏi vợ về chuyện mình không phải là cha cháu bé nhưng Phượng không trả lời, khiến anh T. tức giận đánh vợ rồi đóng cửa phòng lại không cho Phượng ra ngoài. Trong đêm, Phượng đã tìm cách tự tử nhiều lần nhưng đều bị phát hiện ngăn cản.
Đến sáng 10/2/2016, anh T. kêu Phượng dậy ăn sáng thì thấy trên cổ tay Phượng có vết cắt đầy máu và cháu bé đã tử vong. Anh T. đưa vợ đi cấp cứu rồi đến Công an trình báo vụ việc.
Tại cơ quan Công an, Phượng khai nhận lúc ôm con nằm ngửa trên người, tay trái của Phượng có đeo nhiều vòng kim loại tiếp xúc mạnh vào vùng cổ của con dẫn đến làm chẹn đường hô hấp. Phượng sờ gò má của con thấy lạnh, đưa tay lên mũi kiểm tra thì phát hiện bé đã tắt thở nên Phượng lấy kéo cắt đứt gân gấp cổ tay quay, gân gan tay dài, đứt thần kinh giữa, tỉ lệ thương tật 23%. Sau đó, Phượng trở lại nằm kế bên con, lấy mền đắp lên người cả hai cho đến khi chồng phát hiện…
Tuy nhiên, tại phiên tòa, theo nhận định của HĐXX hành vi của bị cáo nhiều khả năng là cố ý giết con. Bởi theo giải thích pháp y của giám định viên tại phiên toà cho thấy toàn bộ vòng simen nằm trên cẳng tay, không tiếp xúc vùng cổ, nếu có tác động của vòng thì tử thi phải có dấu vết để lại...
Ngoài ra, căn cứ kết luận giám định và các văn bản trả lời của Phòng Kỹ thuật hình sự - Công an TP.HCM về nguyên nhân tử vong và thời gian tử vong, phần xét hỏi tại phiên tòa hôm nay với giải thích kết luận giám định pháp y của giám định viên về nguyên nhân chết, tư thế chết của bé N., HĐXX xét thấy đã đủ cơ sở để xác định: Bé N. đã chết trong khoảng thời gian mẹ cho bé nằm ngửa, dùng lực siết vùng cổ gây tổn thương. Khi thấy con khóc, bị cáo đã cho con nằm sấp úp thẳng mũi, mặt và miệng vào lồng ngực khiến bé chết ngạt do chẹn đường hô hấp trên vùng cổ. Chính bị cáo đã dùng lực để gây ra tổn thương vủng cổ, chẹn đường hô hấp trên vùng cổ khiến con chết ngạt.
Hành vi của bị cáo là cố ý. Bị cáo có thể thấy trước nhưng để mặc cho hậu quả xảy ra. Từ đó, HĐXX cho rằng có căn cứ để xác định bị cáo phạm tội Giết người theo điểm c khoản 1 Điều 93 BLHS, đề nghị VKS xem xét lại tội danh Vô ý làm chết người.