NHỮNG PHẬN ĐỜI BỊ BỎ QUÊN Ở TRẠI PHONG ĐÁ BẠC
Từng là nơi ăn, ở, chữa bệnh của hơn 100 bệnh nhân bệnh phong, vậy mà giờ đây trại phong Đá Bạc (huyện Sóc Sơn, Hà Nội) chỉ còn những căn nhà bỏ hoang và thấp thoáng trong đó là những số phận cô đơn, lẻ bóng, sống qua ngày…
TỪNG NGHĨ ĐẾN CÁI CHẾT ĐỂ GIẢI THOÁT
Cách trung tâm Hà Nội khoảng 50km, trại phong Đá Bạc nằm giữa những ngọn đồi heo hút trên địa bàn xã Minh Phú, huyện Sóc Sơn, trại phong được xây dựng từ những năm 50 của thế kỷ trước và từng có khoảng 100 người bệnh điều trị, sinh sống tại đây. Trải qua nhiều năm, khu vực đã xuống cấp trầm trọng, vì vậy đến năm 2013, nhiều bệnh nhân tại trại phong đã được di chuyển ra nơi khác.
Từ chối chuyển về cơ sở mới, bất chấp việc không còn được nhận trợ cấp từ nhà nước, gần 10 mảnh đời bất hạnh nơi đây vẫn xin tự nguyện được ở lại trại phong để chăm sóc nhau những năm tháng cuối đời. Câu chuyện tưởng chừng như chỉ có ở trong phim ấy lại tồn tại ở ngay chính Thủ đô.
Cảm giác cô đơn, hoang tàn hiện rõ qua những dãy nhà xuống cấp. Cả trại có tổng cộng 18 phòng nhưng hầu hết đều trong tình trạng đổ nát, tách biệt với cuộc sống náo nhiệt bên ngoài. Tất cả đều cũ kỹ và xập xệ, cô quạnh và túng thiếu. Hiện tại chỉ có 3 cụ thường xuyên sinh sống tại đây là cụ Liên, cụ Oanh, bà Sợi. Một số cụ đã qua đời.
Thời gian cứ đằng đẵng trôi, nỗi buồn vẫn cứ cồn cào nhưng sự tủi hổ bị xa lánh vì căn bệnh mới là nỗi đau lớn nhất của các cụ. Đối với 3 cụ, những người gắn bó với nơi này cả một cuộc đời, mỗi khi nhắc đến lại trực trào nước mắt.
Cụ Lê Thị Liên (81 tuổi, huyện Gia Lâm, Hà Nội) cho biết, mắc bệnh này bị xã hội xa lánh, bạn bè xa lánh, nghĩ cũng tủi thân, nhiều lúc chỉ muốn chết đi để giải thoát nhưng mấy chị em lại động viên nhau cố gắng sống nốt quãng đời còn lại.
Những bệnh nhân phong ở đây được chuyển từ nhiều nơi đến, không có chung dòng máu ruột thịt cũng chẳng phải anh em họ hàng thân thích của nhau. Thế nhưng họ có chung một nỗi đau đó là mang trong mình căn bệnh phong quái ác, bị người đời xa lánh, ghẻ lạnh.
"Tôi bỏ đi từ năm 14 tuổi, đến năm 25 tuổi thì bắt đầu về đây. Gia đình giờ chẳng còn ai, mà có còn thì họ cũng nghĩ tôi đã chết rồi. Giờ cứ sống ở đây thôi, được ngày nào hay ngày ấy, sau khi chết đi thì nguyện vọng của tôi là được chôn cất ngay sau nhà này", cụ Liên tâm sự.
Những lúc rảnh, cụ Oanh lại dùng xe lăn đẩy cụ Sợi đi lại trong sân để rèn luyện đỡ bị liệt chân
TỪ KHI CÓ DỊCH COVID-19, ÍT NGƯỜI ĐẾN THĂM
Bà Nguyễn Thị Sợi (73 tuổi, quê Vĩnh Tường, Vĩnh Phúc) bắt đầu sống tại trại phong Đá Bạc từ năm 1968, cũng có tuổi thanh xuân đầy đau khổ mà cụ chỉ muốn quên đi. Ký ức về những lúc đang ngủ phải dùng bao tải, dùng giẻ, quần áo bịt kín chân, kín người để tránh bị chuột cắn đến tứa máu, nhiễm trùng. Ký ức về những năm tháng bị người thân, dân làng xa lánh vì lỡ mang căn bệnh "hủi". Ký ức về người chồng tệ bạc, hắt hủi mẹ con bà vẫn hiển hiện như ngày hôm qua, dẫu rằng khi đó hai người đã có với nhau một cô con gái.
Khi hỏi về lý do vì sao các cụ không chuyển đến trại phong mới vào năm 2013 - nơi có điều kiện sống tốt hơn, có người trông nom, chăm sóc, nơi mà các cụ sẽ được hưởng một chế độ y tế tốt hơn mà lại chịu ở lại nơi heo hút, chấp nhận cuộc sống không có sự trợ cấp của Nhà nước, các cụ đều trả lời rằng do đã quen sống ở mảnh đất này và cũng để hương khói cho những cụ đã khuất.
Nhiều năm mắc bệnh phong khiến bàn tay cụ Sợi bị ăn mòn gần hết
Không còn trợ cấp, những cụ ông, cụ bà đang ở tuổi thất thập rơi vào cảnh túng thiếu nghèo đói, những vết thương của bệnh tật vẫn đeo bám, những đôi chân, đôi tay không còn lành lặn càng khiến việc sinh hoạt trở nên khó khăn hơn, thế nhưng họ vẫn có nhau lúc ốm đau, vui buồn tuổi già. Cuộc sống ở đây chủ yếu tự cung tự cấp, người trồng rau, người nuôi gà, cứ thế các cụ cải thiện bữa ăn hằng ngày. Không người thân, không người trông nom chăm sóc, cũng không có sự quan tâm, các cụ chỉ có thể nương tựa tuổi già lẫn nhau mà sống qua ngày.
Niềm vui nho nhỏ của các cụ đó chính là có người đến thăm hàng ngày để được trò chuyện. Cứ mỗi khi có người lên thăm là các cụ lại vui lắm, đặc biệt là các đoàn thiện nguyện và các nhóm sinh viên tình nguyện.
Cụ Hoàng Thị Oanh (85 tuổi, quê Nam Định) cho biết, trước đây cứ độ 1-2 tuần là lại có đoàn từ thiện đến hỏi thăm, cho quà và tiền tiêu vặt, nhưng gần 2 năm nay ít hẳn nên cuộc sống cũng gặp nhiều khó khăn, bữa cơm chỉ có rau luộc với vài hạt lạc rang.
"Tháng trước có một nhóm sinh viên đến thăm, tặng quà và khẩu trang. Các cháu dặn khi ra ngoài phải đeo khẩu trang vì đang có dịch Covid-19. Các cháu cũng hứa mỗi tháng sẽ lại lên thăm 1 lần, vì bây giờ dịch bệnh nên sẽ không có nhiều đoàn đến thăm như trước nữa", cụ Oanh chia sẻ.
Thực hiện: Nguyễn Long
Tổng thống Nga Vladimir Putin: “Các dự án của bà Thái Hương góp phần tăng cường hợp tác chiến lược giữa hai nước”
Thời cuộc 15:56 06/11/2025Chiều 4/11, tại điện Kremlin, giữa không khí trang nghiêm của Ngày Thống nhất các Dân tộc Nga, Tổng thống Vladimir Putin đã đích thân trao Huân chương Hữu nghị cho bà Thái Hương, Anh hùng Lao động Việt Nam, Nhà sáng lập, Chủ tịch Hội đồng Chiến lược Tập đoàn TH, Tổng Giám đốc Ngân hàng Bắc Á.
An sinh xã hội cho lao động phi chính thức - Bài cuối: Đưa lao động phi chính thức đến gần "lưới an sinh xã hội"
Xã hội 16:35 30/10/2025Tuổi già an nhàn, không phụ thuộc con cái luôn là khát vọng chính đáng của mọi người lao động. Song, với lao động phi chính thức (LĐPCT) điều đó vẫn còn nhiều thách thức. Vậy, đâu là giải pháp để đưa LĐPCT đến gần hơn với “lưới an sinh xã hội”?
Những người phụ nữ dự báo sớm thiên tai, giữ bình yên trong mùa mưa lũ
Xã hội 23:14 29/10/2025Giữa những đêm mưa gió, khi dòng sông Hồng cuộn trào dữ dội hay sông Đuống dâng cao vượt báo động, vẫn có những người phụ nữ lặng lẽ bên sông, tay cầm thước đo, quan trắc số liệu trên cột thủy chí, mắt dõi theo từng biến động của dòng nước. Với họ, mỗi con số ghi lại không chỉ là dữ liệu cho công tác khoa học, mà còn là “mạch máu” của công tác dự báo, đóng góp an toàn cho hàng triệu người dân trước thiên tai lũ, lụt.
An sinh xã hội cho lao động phi chính thức - Bài 2: Vì sao họ chưa quan tâm đến "lưới an sinh"
Xã hội 20:15 29/10/2025Đối với nền kinh tế Việt Nam, lao động phi chính thức (LĐPCT) đóng vai trò như một "mạch máu" âm thầm duy trì và thúc đẩy các hoạt động sinh hoạt, kinh doanh, đặc biệt là tại các đô thị lớn. Tuy nhiên, tỷ lệ LĐPCT tham gia vào chính sách an sinh xã hội vẫn còn thấp.
Văn hóa đọc - "chìa khóa" hướng đến tương lai trong kỷ nguyên số
Giáo dục 10:38 29/10/2025Chương trình giao lưu "Trò chuyện với tương lai - Khai phá những chân trời mới" với sự tham gia của Đại sứ Văn hóa đọc Phương Huyền đã thắp lên ngọn lửa đam mê sách và khát vọng sống đẹp cho gần 1.000 học sinh tại Đồng Nai.
An sinh xã hội cho lao động phi chính thức - Bài 1: Lương hưu - "giấc mơ" ngoài tầm với
Xã hội 22:08 28/10/2025An sinh xã hội không chỉ là một trụ cột của công bằng xã hội mà còn là động lực thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Tuy nhiên, tại Việt Nam, một khoảng trống lớn vẫn tồn tại khi hàng triệu người lao động phi chính thức (LĐPCT), những người góp phần quan trọng vào GDP quốc gia, lại thiếu vắng sự bảo vệ từ các chính sách an sinh xã hội. Việc thu hẹp khoảng cách an sinh xã hội cho nhóm lao động này đã trở thành yêu cầu cấp bách, đòi hỏi sự điều chỉnh và sáng tạo trong hệ thống chính sách.
Tiếp sức cho sản phẩm vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi khẳng định vị thế thương hiệu trên bản đồ thương mại quốc gia
Tiêu dùng 10:22 28/10/2025Hội chợ Mùa Thu lần thứ nhất - năm 2025 do Bộ Công Thương chủ trì không chỉ là điểm hẹn mua sắm uy tín, mà còn có ý nghĩa quan trọng, giúp quảng bá, giới thiệu các sản phẩm tiêu biểu, chất lượng cao của các địa phương, đặc biệt là sản phẩm của vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi đến đông đảo người tiêu dùng trong nước; tôn vinh giá trị văn hóa Việt, kết nối tinh hoa sản xuất, sáng tạo và hội nhập.
Làm hết sức để phong trào phụ nữ chạm vào từng gia đình, từng hội viên
Giới & Phát triển 20:00 20/10/2025Sau sáp nhập, bộ máy mới, nhiệm vụ mới, nhiều việc chưa có tiền lệ nhưng bà Võ Ngọc Thanh Trúc - Phó Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM, Chủ tịch Hội LHPN TPHCM, đã dẫn dắt “con thuyền” của Hội bám địa bàn, giữ nhịp phong trào phát triển mạnh mẽ.

