pnvnonline@phunuvietnam.vn
Gặp chồng ở nhà hàng, tôi nghẹn ngào khi nghe lời giới thiệu của anh
Ảnh minh họa
Tôi và chồng không thuộc cùng tầng mây. Chồng tôi là giảng viên đại học, tiền đồ rộng mở, được học trò, đồng nghiệp yêu mến. Còn tôi chỉ là cô nàng bán thịt heo ở ngoài chợ, ăn mặc bẩn thỉu, suốt ngày quẩn quanh với chợ búa, thịt cá nên chẳng lúc nào thơm tho. Hồi yêu nhau, tôi mặc cảm lắm nên không chịu cưới. Nhiều người cũng bàn ra, bảo có cưới, chúng tôi cũng khó mà hạnh phúc khi không có cùng đề tài nói chuyện, không hiểu về công việc của nhau.
Thế mà 8 năm nay, chúng tôi vẫn đầm ấm, viên mãn. Chồng tôi ngoài giờ làm việc lại phụ giúp tôi đưa đón, chăm sóc con. Anh còn chủ động chia sẻ việc trường lớp hay những khó khăn, áp lực trong công việc cho tôi nghe. Tình cảm vì thế nên càng được thắt chặt thêm. Nhiều khi, chồng còn bảo muốn phụ tôi đi giao thịt cho các nhà hàng, quán nhậu nhưng tôi từ chối. Dù gì anh cũng là giảng viên, sao tôi nỡ lòng để chồng làm công việc đó chứ?
Chiều thứ 5 vừa rồi, tôi đi giao thịt lợn cho nhà hàng quen. Vào quán, thấy chồng đang ngồi nhậu với đồng nghiệp, tôi vội vã kéo khăn che mặt lại vì không muốn làm chồng xấu hổ. Nhưng anh lại nhận ra tôi và gọi: "Vợ... vợ ơi... Anh ngồi ở đây này". Gặp chồng ở nhà hàng, tôi cay mắt nghẹn ngào khi nghe chồng gọi mình một cách thân mật như thế.
Chồng chạy tới, kéo tay tôi vào chỗ mình đang ngồi rồi luôn miệng giới thiệu với đồng nghiệp: "Đây là vợ mình, tên C, đang làm nghề buôn bán". Qua cách nói, mọi người, kể cả tôi đều cảm thấy sự tự hào trong đó.
Tôi ngượng ngùng kéo khẩu trang, xởi lởi cười nói vài câu rồi lấy cớ để đi về. Tầm 1 tiếng đồng hồ sau, chồng tôi cũng về. Anh nói bạn bè anh khen tôi chăm chỉ đảm đang, lần sau anh muốn dẫn tôi đến liên hoan ở trường. Tôi định từ chối nhưng thấy sự mong chờ của chồng, tôi lại không thể thốt ra.
Tôi chỉ sợ mình đi cùng rồi làm mất mặt chồng, làm anh xấu hổ. Mà không đi cùng thì anh lại giận dỗi, nói tôi thiếu tự tin. Những năm trước, mỗi đợt liên hoan hay đi du lịch, chồng cũng bảo tôi đi cùng mà tôi kiên quyết không đi. Chiều hôm đó cũng là lần đầu tiên tôi chạm mặt đồng nghiệp của anh. Tôi thật không biết có nên hòa nhập vào các mối quan hệ xã hội, công việc của anh không?