pnvnonline@phunuvietnam.vn
Gọi điện bảo chồng về ăn cơm, bạn anh nói một câu khiến tôi uất ức
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi sống với nhau được 2 năm nhưng tình cảm càng lúc càng nguội lạnh. Trước đây, chồng tôi còn ở nhà ăn cơm, chủ nhật đưa vợ đi chơi. Nhưng sau chuyện tôi lấy vàng cưới cho anh trai xây nhà, chồng tôi cáu ra mặt, cũng không còn muốn ở nhà với vợ nữa. Dù tôi giải thích rất nhiều, nói rằng tôi chỉ cho anh trai vay lúc anh ấy cần gấp thôi. Vậy mà chồng vẫn nói tôi không tôn trọng anh ấy, cho vay suốt cả năm mà anh ấy không hề hay biết. Tôi biết đó là lỗi của mình nên đã hạ mình xin lỗi chồng và mong anh cho anh trai tôi thêm thời gian để trả nợ.
Sau đó, chồng tôi không thích về nhà ăn cơm tối với vợ mà chỉ thích đi nhậu nhẹt hoặc ăn cơm ở nhà bạn bè. Tôi đã tìm đủ mọi cách, từ việc ngọt nhẹ gọi anh về đến việc nhờ bố mẹ 2 bên can thiệp. Tôi còn chủ động tham gia một khóa học nấu ăn để nấu những món ngon nhằm giữ chân chồng ở nhà. Nhưng tình hình chỉ cải thiện được vài ngày rồi đâu lại vào đó.
Tôi hay nói với chồng, bảo vợ chồng đi làm cả ngày, tối về mới có dịp gần gũi, tâm sự với nhau. Nếu như anh để tôi cô đơn mãi thế này thì tôi thà ly hôn còn hơn. Anh ấy lại trách tôi lắm lời, lúc nào cũng ca thán, càm ràm, rồi lôi chuyện cũ ra để đay nghiến tôi (vì anh tôi vẫn chưa trả vàng) nên anh ấy không muốn về nhà nữa.
Tuần trước, sau một trận cãi vã, tôi bỏ nhà về nhà mẹ đẻ ở. Chồng tôi đến tìm 1 lần nhưng tôi không về. Lúc đó, tôi còn có ý định ly hôn vì không thể chịu đựng nổi cuộc sống gia đình nặng nề. Nhưng bố mẹ khuyên tôi nên về, vợ chồng nói chuyện thẳng thắn với nhau để xem anh ấy có thay đổi không? Nghe lời bố mẹ, tôi tự thu dọn đồ đạc về lại nhà riêng và cũng nhắn tin báo cho chồng.
Để làm lành, tôi còn nấu một bữa cơm thật ngon, mua vài lon bia để tối vợ chồng nhâm nhi, trò chuyện làm lành. Nhưng tôi đợi mãi, đến 8 giờ tối mà chồng vẫn không về. Gọi điện cho anh, tôi hỏi khi nào anh mới chịu về nhà, lần này tôi sẽ đợi anh về mới ăn cơm. Tôi không ngờ, người nghe máy lại là bạn thân của anh. Anh ta đáp một câu mà tôi đau điếng: "Ủa, tưởng bỏ đi là đi luôn, còn mặt mũi để về à? Lấy vàng về đi rồi thằng Minh nó về nhà ăn cơm với cô".
Tôi tắt máy, cảm giác uất ức dâng lên tận cổ. Tôi đã chủ động xuống nước trước, tại sao chồng vẫn không chịu về nhà với vợ? Tại sao anh ấy còn kể cho bạn bè nghe để họ nhắc lại chuyện cũ, đay nghiến làm tôi tổn thương? Tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa không? Hay tôi phải đòi cho bằng được số vàng cho anh trai vay thì chồng tôi mới chịu tha lỗi cho vợ. Trong khi anh trai tôi vẫn còn đang nợ nần khắp nơi, phận làm em gái, sao tôi có thể mở miệng đòi vàng đây?