pnvnonline@phunuvietnam.vn
“Nếu em ở lại”: Tình yêu tha thiết với cuộc sống
Nhân vật Mia (trái) trong phim
"Nếu em ở lại" (tựa gốc: If I stay) của đạo diễn Gayle Forman là một bộ phim khắc sâu tình yêu cuộc sống cũng như vẻ đẹp của cuộc sống này, đồng thời cũng để lại nhiều day dứt cho người xem.
Tôi xem bộ phim này vào một ngày mưa, tự cho mình lười biếng, đắm chìm trong thế giới phim ảnh của riêng mình. Tôi có thói quen khi thấy buồn sẽ chọn một bộ phim thật buồn, để có thể có cớ khóc thoải mái. Vì thế tôi đã chọn "Nếu em ở lại", một bộ phim có nhạc cổ điển và được dự báo là lấy nước mắt của người xem.
Chuyện phim xoay quanh hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống của nghệ sĩ cello trẻ tuổi Mia Hall khi gia đình của cô đã thiệt mạng trong một vụ tai nạn khủng khiếp. Mia là người duy nhất may mắn sống sót. Cơ thể cô hôn mê sâu, linh hồn cô còn sống. Một y tá thì thầm vào tai Mia, rằng cô đang nắm quyền kiểm soát vận mệnh của chính mình. Nếu muốn sống, cô phải chiến đấu. Nhưng Mia muốn từ bỏ, làm sao cô có thể tiếp tục sống khi những người thân yêu nhất đã không còn? Kể cả khi được tiếp thêm sức mạnh từ những người yêu thương: ông bà, bạn bè và bạn trai Adam, việc đấu tranh để sống cũng trở nên thật khó khăn.
Mạch phim là những kỷ niệm được xáo trộn vui có, buồn có, là sự giằng xé khi linh hồn Mia đối diện giữa sự sống và cái chết.
Những kỷ niệm từng khiến ta mỉm cười hạnh phúc, vào giây phút nào lại khiến ta đau đớn khôn nguôi. Nếu Mia ở lại, cô sẽ phải chiến đấu với nỗi đau quá lớn. Nhưng còn gì kỳ diệu hơn khi cuộc sống này vẫn luôn có những người thân thiết nhất, sẵn sàng ở bên cạnh, sẵn sàng trao cho ta mọi điều quý giá họ có. Bởi vì thế, bởi ta có tình yêu, ta có ước mơ, nên ta còn lý do để sống.
Với Mia, đó là ông bà nội, là cô bạn thân nhất, là những người bạn của gia đình, là Adam - người cô yêu tha thiết, là ước mơ trở thành sinh viên ở ngôi trường âm nhạc danh tiếng Julliard. Những lời tâm sự của họ dành cho Mia thật sự rất xúc động, nhất là ông nội, khi ông nói rằng ông rất yêu Mia nhưng ông có thể hiểu rằng chuyện này khó khăn đến mức nào và nếu Mia muốn từ bỏ thì ông sẽ không trách đâu.
Không khó để đoán cái kết của bộ phim. Tôi biết Mia sẽ ở lại, cũng giống như cách chúng ta luôn chọn để được sống. Tôi nhớ khi còn trẻ, đọc cuốn sách "Rừng Nauy" của Murakami, tôi cũng từng bao nhiêu lần tự hỏi, tại sao Toru có thể lựa chọn sống, có thể vẫn tiếp tục sống khi cậu lần lượt chứng kiến những người thân yêu nhất của cậu ra đi? Cậu từng lang thang khắp nơi, sống một cuộc đời vật vờ, không biết ý nghĩa của việc đang sống là gì, nhưng cậu vẫn chọn sống. Tôi từng nghĩ nếu mình là Toru, có lẽ tôi đã từ bỏ cuộc sống này. Nhưng rồi, trải qua 10 năm, 20 năm, gặp bao nhiêu biến cố trong đời, tôi cũng đã lựa chọn được sống. Với tôi, ngay chỉ việc còn thở mỗi ngày, đã là một điều hạnh phúc. Bởi thế, tôi xem bộ phim "Nếu em ở lại", vừa cảm động sâu sắc, vừa khắc cốt ghi tâm, tình yêu và lòng biết ơn tha thiết đối với cuộc đời này.
Bộ phim "Nếu em ở lại" cũng để lại nhiều dấu ấn bằng khúc "Say something". Tôi vẫn ngơ ngẩn bởi những ca từ đầu tiên "Nói gì đi, ta sắp từ bỏ nhau rồi...". Và khi cô gái Mia sắp từ bỏ cuộc sống, cô nghẹn ngào chẳng thể cất lời khi chứng kiến vẻ đẹp của tình thân, tình yêu, tình bạn... "Cuộc sống là một mớ hỗn độn khổng lồ, và đó cũng chính là vẻ đẹp của nó". Cuộc sống này vẫn đáng sống, dù mỗi ngày ta phải chiến đấu với biết bao điều đau khổ và mất mát. Tôi, bạn, chúng ta và Mia, đều yêu cuộc đời này tha thiết.