pnvnonline@phunuvietnam.vn
"Nước mắt" học cách... chảy ngược
Ảnh minh họa
Nước mắt chảy ngược là thứ nước mắt bay lên. Nước mắt bay lên là nước mắt của hạnh phúc, của nước mắt khổ đau đã được hong khô, được chữa lành để không còn rớt xuống. Là thương con, yêu con, hy sinh tất thảy cho con để không phải chỉ là con hạnh phúc mà phải là chúng ta cùng hạnh phúc.
Dạy con không phải chỉ sử dụng trái tim là đủ, mà còn cần cả khối óc nữa. Trái tim yêu con, khối óc là để nghĩ xem tình yêu của mình, con có cảm nhận được không? Tình yêu đích thực không bao giờ tạo ra sự ngột ngạt. Tình yêu đúng dẫn chúng ta đến những điều đúng đắn, yêu sai sẽ tạo ra những sai lầm.
Nên yêu cũng cần khối óc là vậy. Đừng chỉ "nước mắt chảy xuôi" mà cần phải biết chảy ngược nữa, là con có hạnh phúc khi con là con của bố mẹ không? Con hạnh phúc vì sao? Là con cũng cần phải biết thương cha mẹ mình. Không phải vì cha mẹ vất vả. Cha mẹ vất vả không phải vì con mà là cha mẹ vất vả vì chúng ta cần được hạnh phúc.
Chia sẻ nỗi vất vả của mình với con không phải là than thở mà là cho con thấy những lấp lánh sau sự vất vả đó. Mồ hôi nào cũng mặn nhưng nó lấp lánh lắm. Là cho con thấy giá trị của lao động thay vì sự mệt mỏi của lao động.
Là dạy con biết thương không chỉ cha mẹ mình mà còn biết thương nhiều thứ khác trong cuộc đời này, quanh con. Như thương một chú chim non, thương cả chiếc lá dập. Là thương người bất hạnh mà ta gặp trên đường. Là thương bạn mình gặp chuyện. Thương thầy cô vất vả với học trò quậy phá. Là thương chính bản thân mình mà đừng để mình tổn thương nữa.
Tôi đã thấy nhiều đứa trẻ có lòng thương như thế. Lòng thương từ lòng trắc ẩn, từ sự quan sát sâu sắc, từ cảm nhận tim mình rung lên. Tôi tin rằng, những đứa trẻ đó lớn lên sẽ thành người tử tế. Bởi chúng được học cách thương người ở cạnh thì mới biết thương người xung quanh, thương đời. Dạy con nên người cũng là học cách làm người của cha mẹ vậy. Nó là sự không tách rời.
Học làm cha mẹ trước nhất là học làm người để con cái thành người. Là yêu con để dạy con yêu quý không chỉ cha mẹ mà còn là yêu người, yêu đời. Là thương con để dạy con có lòng thương người. Là hy sinh cho con để dạy con học cách hy sinh, học cách ghi nhận, học cách bao dung, học cách biết ơn.
Tôi luôn tin rằng, một đứa trẻ nên người luôn có những người cha, người mẹ hành xử tử tế với cuộc đời chứ không chỉ hành xử tử tế với con họ.
Nước mắt cũng cần chảy ngược là vậy. Bằng lòng trắc ẩn, bằng sự biết ơn. Chảy ngược vào trong để làm nên một đứa trẻ trưởng thành, chín chắn, biết nghĩ. Đừng sợ con thành uỷ mị, thành đa sầu đa cảm.
Không! Đứa trẻ mạnh mẽ không phải đứa trẻ không biết sợ, không biết rơi nước mắt, không thản nhiên bước qua đời. Đứa trẻ mạnh mẽ là đứa trẻ có nội tâm sâu sắc, trái tim rộng lượng, biết nghĩ cho người khác và biết bảo vệ chính bản thân mình bằng sự thương thân. Đứa trẻ mạnh mẽ là đứa trẻ tử tế như thế!