Sẹo ở tai phì đại, lở loét bất thường vì chần chừ đi khám
Khối sẹo phát triển nhanh, gây đau nhức, lở loét và chảy máu ở tai của bệnh nhân
Từng trải qua hai lần phẫu thuật cắt sẹo lồi ở vành tai trái, nhiều năm sau, khối sẹo tại vị trí cũ của cô T. (60 tuổi, ngụ Tây Ninh) bất ngờ tái phát và ngày càng sưng to.
Do lo sợ phải tiếp tục can thiệp phẫu thuật, cô T. đã âm thầm chịu đựng, không đi thăm khám trong thời gian dài. Chỉ đến khi khối sẹo phát triển nhanh, gây đau nhức, lở loét và chảy máu, cô mới quyết định tìm đến cơ sở y tế để điều trị.
Qua thăm khám chuyên khoa Tai Mũi Họng, các bác sĩ ghi nhận vành tai trái của người bệnh có một khối sẹo kích thước khoảng 11 x 11 cm, cứng chắc, xơ hóa, bề mặt gồ ghề với nhiều múi. Tổn thương xuất phát từ dái tai, lan rộng ra mặt trước, mặt sau và mặt ngoài của vành tai, chiếm gần 1/5 phần dưới tai, gây biến dạng rõ rệt.
Đáng lưu ý, người bệnh có nhiều bệnh lý nền như tăng huyết áp, cơn đau thắt ngực, viêm gan B mạn tính… khiến quá trình điều trị phải được cân nhắc kỹ lưỡng và phối hợp đa chuyên khoa nhằm đảm bảo an toàn tối đa.
Sau khi hội chẩn, các bác sĩ thống nhất chỉ định phẫu thuật cắt bỏ sẹo lồi vành tai, đồng thời kết hợp điều trị nội khoa bằng kháng sinh, thuốc kháng viêm và thuốc chống phù nề nhằm kiểm soát nhiễm trùng, giảm sưng đau và hỗ trợ quá trình hồi phục.
Trong quá trình phẫu thuật, ThS.BS. Nguyễn Tòng Khanh - Bác sĩ khoa Liên Chuyên Khoa cho biết cho biết người bệnh từng phẫu thuật nhiều lần trước đó, lại kèm theo tình trạng viêm loét và rỉ máu kéo dài, khiến mô sẹo xơ dính nhiều, cứng chắc, ranh giới không rõ. Các mốc giải phẫu vùng tai bị biến đổi đáng kể, gây khó khăn trong việc xác định giới hạn tổn thương để cắt bỏ triệt để khối sẹo nhưng vẫn bảo tồn tối đa mô lành.

Tai bệnh nhân sau khi được phẫu thuật lấy khối sẹo
Bên cạnh đó, khối sẹo có kích thước lớn buộc ê-kíp phải lấy bỏ nhiều mô sẹo và da xung quanh, dẫn đến thiếu hụt mô vành tai, gây khó khăn cho khâu tạo hình. Các bác sĩ phải thao tác cẩn trọng, lấy hết mô sẹo, tránh làm dập mô lành, đồng thời đảm bảo đúng giải phẫu để hạn chế nguy cơ tái phát và đạt được yếu tố thẩm mỹ cho người bệnh.
Sau phẫu thuật, người bệnh được theo dõi và chăm sóc tại khoa điều trị. Vết mổ khô, tiến triển hồi phục tốt. Hai ngày sau, cô T. được xuất viện và hẹn tái khám định kỳ theo chỉ dẫn của bác sĩ.
Theo các chuyên gia, sẹo lồi ở vành tai, dái tai là dạng sẹo khá thường gặp, đặc trưng bởi khối sẹo cứng, chắc, lồi cao, bề mặt da trơn láng. Tình trạng này không chỉ gây ngứa, khó chịu mà còn làm biến dạng tai, ảnh hưởng đáng kể đến thẩm mỹ và tâm lý người bệnh.
Sẹo lồi tai có thể hình thành sau xỏ khuyên tai, chấn thương, viêm nhiễm, mụn nhọt hoặc phẫu thuật vùng tai. Khi da bị tổn thương, mô xơ tăng sinh quá mức trong quá trình lành thương sẽ dẫn đến sẹo lồi. Theo thời gian, sẹo có thể phát triển lan rộng, ngày càng to, sẫm màu và xơ cứng.
Các bác sĩ khuyến cáo, việc tự ý điều trị hoặc trì hoãn thăm khám có thể khiến sẹo lồi tiếp tục tăng kích thước, gây biến dạng, viêm loét, ảnh hưởng đến thẩm mỹ, chức năng và chất lượng cuộc sống, đồng thời làm cho việc điều trị sau này trở nên phức tạp hơn. Khi phát hiện sẹo bất thường, người bệnh nên sớm đến cơ sở y tế chuyên khoa để được tư vấn và can thiệp kịp thời, tránh để lại hậu quả nặng nề cả về chức năng lẫn thẩm mỹ.