pnvnonline@phunuvietnam.vn
Biết tôi có thai, sếp gọi vào phòng than thở mà tôi bất ngờ
Khi biết mình có thai, tôi đau điếng và đầy bất ngờ. Một phần vì kinh nguyệt của tôi không đều, có khi 2-3 tháng mới có một lần nên tôi chủ quan. Một phần bởi tôi đã chia tay người yêu được hai tháng rồi. Chúng tôi yêu nhau 3 năm nhưng không bằng mối tình 6 tháng của anh ta với một cô gái khác. Biết anh ta không còn tình cảm với mình, tôi cũng không níu kéo nữa. Nghe đâu, giờ anh ta cũng sắp cưới rồi.
Vì còn sốc nên tôi chưa dám thừa nhận chuyện có bầu với bố mẹ. Tôi sợ bố mẹ buồn lòng và suy nghĩ nhiều vì mình. Nhưng trong thâm tâm, tôi rất rối bời vì tương lai phía trước. Tôi đem chuyện tâm sự với chị đồng nghiệp thân thiết nhất ở cơ quan. Chị ấy khuyên tôi nên giữ con lại dù có phải vất vả hay đắng cay đến đâu cũng đừng bỏ con. Con không có tội gì cả.
Sáng sớm nay, tôi vừa đến cơ quan thì sếp đã gọi tôi vào phòng riêng. Chị ấy ân cần rót cho tôi ly nước ấm. Câu đầu tiên chị ấy hỏi khiến tôi sửng sốt: "Chị nghe N (đồng nghiệp) nói em có bầu rồi à?".
Tôi ấp úng thừa nhận. Sếp ngồi bên cạnh tôi, nhẹ giọng bảo tôi đừng có những suy nghĩ không đúng, đừng vì lỗi lầm của người lớn mà bắt con trẻ phải trả giá.
Rồi chị ấy bỗng than thở: "Như chị đây, thèm có con biết bao nhiêu mà cũng chẳng thể có được". Tôi kinh ngạc nhìn sếp. Chị ấy đỏ hoe mắt, bảo bản thân bị vô sinh. Đây là điều khiến vợ chồng chị phải rời xa nhau vì anh là con trai độc đinh của dòng họ, không thể không có con nối dõi.
"Chỉ có một mình em biết được bí mật này của chị thôi. Tụi em đều khen chị mạnh mẽ, bản lĩnh, giàu có. Nhưng khi về nhà một mình, chị lại cô đơn, càng thèm khát tiếng cười nói của trẻ con. Vì thế, em hãy giữ bé lại, can đảm sinh con và nuôi con. Con chính là hạnh phúc lớn nhất của người phụ nữ mà".
Rồi sếp bảo tôi có thể chuyển đến sống cùng với chị cho vui nhà vui cửa. Chị ấy sống một mình mấy năm nay nên lúc nào cũng trống vắng. Nếu có mẹ con tôi cùng ở, chị sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Sếp cũng hứa hẹn sẽ tạo điều kiện tốt nhất để tôi yên tâm công tác.
Biết được bí mật của sếp, lại nghĩ đến đứa bé trong bụng, không hiểu sao tôi lại cảm thấy may mắn. May mắn vì con đã đến bên cạnh tôi lúc tôi đơn độc nhất. Chắc chắn tôi sẽ giữ và sinh con ra, dù có khó khăn, vất vả đến đâu. Nhưng tôi có nên chuyển đến ở cùng sếp như lời chị ấy khuyên không?
(mychau...@gmail.com)