Martyna Dziadura và chàng trai của chị, Marcin Kotyla, năm nay đều 27 tuổi, cùng tỉnh Podkarpac (Ba Lan). Họ kết bạn trong thời gian học đại học, yêu nhau và khao khát gắn bó trọn đời. Bất ngờ, tình cảm của cặp tình nhân phải đối mặt với thử thách đặc biệt khắc nghiệt. Câu chuyện Marcin chia sẻ trên trang facebook của mình.
“Martyna là cô gái điềm đạm và sống có trách nhiệm. Cô ấy kiên nhẫn, sắt đá, trong khi tôi đam mê lối sống sinh viên sôi nổi, vô tổ chức, những trò hội hè, đàn đúm thâu đêm. Kết thân với Martyna, cuộc sống của tôi “giảm tốc”, dần ổn định. Chính nàng đã dạy tôi tình yêu.
Tốt nghiệp Đại học Rzeszow (chuyên ngành Vật lý trị liệu), chúng tôi quyết định sống ở thị trấn Lubaczow, quê hương Martyna. Cả hai trúng tuyển làm việc tại Bệnh viện Thị trấn và hài lòng về tương lai. Martyna tròn 26 tuổi, chúng tôi đính hôn, cùng thống nhất tổ chức lễ cưới vào ngày sinh nhật Martyna 27 tuổi. Tiếc rằng...
Cái ngày định mệnh đó, Martyna thức dậy với tình trạng đau đầu dữ dội, tay run. Bác sĩ Phòng cấp cứu giới thiệu đến chuyên khoa Thần kinh. Bác sĩ thăm khám không phát hiện nguyên nhân. Tôi đưa Martyna lên bệnh viện tuyến trên. Các bác sĩ ở đây cũng không thể chẩn đoán Martyna bị bệnh gì...
Trong vòng 1 ngày, Martyna mất hẳn sự tỉnh táo bình thường, rồi rơi vào trạng thái hôn mê não. Điều kỳ diệu xuất hiện sau đó 2 tuần, Martyna tỉnh lại. Nhưng nàng bị liệt nửa người và buộc phải học tất cả từ khởi đầu: học đi, học nói, nhận biết các đồ vật và ứng dụng của chúng. Các bác sĩ khẳng định, Martyna bị tai biến não do hậu quả xuất hiện các cục máu đông động mạch, biến chứng của bệnh tự miễn và hội chứng Hughes.
Tất cả thời gian rỗi rãi tôi dành cho Martyna, bên giường bệnh. Nó giống như cơn ác mộng. Nhờ kiến thức Vật lý trị liệu tích lũy trong thời gian học đại học, tôi tập với Martyna, đánh thức cơ thể còn “ngủ mê” của cô ấy.
Thời gian sau, trong giờ phục hồi chức năng, bác sĩ điều trị tiên đoán, tương lai, nếu có lấy lại trạng thái minh mẫn bình thường, Martyna vẫn không thể tự mình xoay xở với sinh hoạt cá nhân. Lời nói vô tư không khác gì mũi dao đâm thẳng vào trái tim tôi. Song, tôi quyết không đầu hàng.
Tôi chính là người đầu tiên Martyna nhận ra vào giây phút nàng tỉnh giấc sau nhiều ngày hôn mê. Bất giác hai mắt tôi cay xè vì xúc động. Ngay ngày hôm sau, chúng tôi đã bắt đầu những động tác trị liệu đơn giản, tùy vào mức độ và sức khỏe của Martyna.
Con đường phục hồi khả năng tự lập không trải thảm đỏ, chúng tôi buộc phải gồng mình cưỡng lại những sự trớ trêu của số mệnh và không ít di chứng sau tai biến não. Thời gian dài cô ấy không thể giao tiếp với mọi người. Martyna chiến đấu dũng cảm từng ngày.
Tôi giúp Martyna từng bước thực hiện các bài tập phục hồi chức năng vận động và liệu pháp phát ngôn, tập nói tẻ nhạt. Chúng tôi dần tiến lên từng bước, sau mỗi ngày đổ mồ hôi. Sau gần 1 năm kiên trì tập luyện, Martyna đã có thể quan sát thế giới bên ngoài bệnh viện. Tuy nhiên, những giây phút tái xuất ngắn ngủi vẫn trộn lẫn không ít thời khắc hoài nghi.
Con đường dẫn đến khả năng tự chủ của Martyna và hạnh phúc của chúng tôi vẫn còn dài và không ít chông gai. Chúng tôi bị treo trên sợi tóc giữa hai thế giới và chỉ tình yêu hai đứa tạo nên lòng tin vào ngày trở về cuộc sống bình thường.
Các bạn khao khát muốn biết đoạn kết câu chuyện này, tôi xin chân thành cảm ơn và thông báo, chúng tôi vẫn chưa cán đích hạnh phúc. Martyna vẫn kiên nhẫn phấn đấu phục hồi từng ngày.
Chắc chắn, những gì đã xảy ra với chúng tôi sẽ càng củng cố sợi dây gắn kết hai người. Lễ cưới đã định liên tục bị khất lần. Tôi không thể đoán trước, chuyện gì còn chờ đợi chúng tôi. Song có một điều tôi dám chắc: Tôi mong muốn cùng chia ngọt sẻ bùi với Martyna, cho đến ngày tử thần chia lìa hai đứa”. “Martyna là cô gái điềm đạm và sống có trách nhiệm. Cô ấy kiên nhẫn, sắt đá, trong khi tôi đam mê lối sống sinh viên sôi nổi, vô tổ chức, những trò hội hè, đàn đúm thâu đêm. Kết thân với Martyna, cuộc sống của tôi “giảm tốc”, dần ổn định. Chính nàng đã dạy tôi tình yêu.
Martyna Dziadura và anh Marcin Kotyla hạnh phúc bên nhau |
Cái ngày định mệnh đó, Martyna thức dậy với tình trạng đau đầu dữ dội, tay run. Bác sĩ Phòng cấp cứu giới thiệu đến chuyên khoa Thần kinh. Bác sĩ thăm khám không phát hiện nguyên nhân. Tôi đưa Martyna lên bệnh viện tuyến trên. Các bác sĩ ở đây cũng không thể chẩn đoán Martyna bị bệnh gì...
Trong vòng 1 ngày, Martyna mất hẳn sự tỉnh táo bình thường, rồi rơi vào trạng thái hôn mê não. Điều kỳ diệu xuất hiện sau đó 2 tuần, Martyna tỉnh lại. Nhưng nàng bị liệt nửa người và buộc phải học tất cả từ khởi đầu: học đi, học nói, nhận biết các đồ vật và ứng dụng của chúng. Các bác sĩ khẳng định, Martyna bị tai biến não do hậu quả xuất hiện các cục máu đông động mạch, biến chứng của bệnh tự miễn và hội chứng Hughes.
Thời gian sau, trong giờ phục hồi chức năng, bác sĩ điều trị tiên đoán, tương lai, nếu có lấy lại trạng thái minh mẫn bình thường, Martyna vẫn không thể tự mình xoay xở với sinh hoạt cá nhân. Lời nói vô tư không khác gì mũi dao đâm thẳng vào trái tim tôi. Song, tôi quyết không đầu hàng.
Tôi chính là người đầu tiên Martyna nhận ra vào giây phút nàng tỉnh giấc sau nhiều ngày hôn mê. Bất giác hai mắt tôi cay xè vì xúc động. Ngay ngày hôm sau, chúng tôi đã bắt đầu những động tác trị liệu đơn giản, tùy vào mức độ và sức khỏe của Martyna.
Anh Marcin chăm sóc người yêu Martyna trên giường bệnh |
Tôi giúp Martyna từng bước thực hiện các bài tập phục hồi chức năng vận động và liệu pháp phát ngôn, tập nói tẻ nhạt. Chúng tôi dần tiến lên từng bước, sau mỗi ngày đổ mồ hôi. Sau gần 1 năm kiên trì tập luyện, Martyna đã có thể quan sát thế giới bên ngoài bệnh viện. Tuy nhiên, những giây phút tái xuất ngắn ngủi vẫn trộn lẫn không ít thời khắc hoài nghi.
Con đường dẫn đến khả năng tự chủ của Martyna và hạnh phúc của chúng tôi vẫn còn dài và không ít chông gai. Chúng tôi bị treo trên sợi tóc giữa hai thế giới và chỉ tình yêu hai đứa tạo nên lòng tin vào ngày trở về cuộc sống bình thường.
Các bạn khao khát muốn biết đoạn kết câu chuyện này, tôi xin chân thành cảm ơn và thông báo, chúng tôi vẫn chưa cán đích hạnh phúc. Martyna vẫn kiên nhẫn phấn đấu phục hồi từng ngày.