pnvnonline@phunuvietnam.vn
“Điếng người” trước dáng đi bất thường của con
Ảnh minh họa
Thấy con gái bước ra khỏi nhà, dáng đi chệnh choạng bất thường, chị Hào gọi giật lại:
- Hương, hình như con…
Hương quay lại nhìn mẹ sợ sệt, run rẩy chẳng nói được câu gì. Thấy thái độ của con, chị Hào biết điều kinh hoàng mình đang nghĩ là sự thật.
- Trời ơi là trời, sao lại thế này - Rồi chị khóc hu hu, nói trong nước mắt - Bao giờ, với thằng nào?
Kể cả nói đến đó chị vẫn mong con gái mình chối đây chối đẩy. Nhưng hai mắt nó cụp xuống, lí nhí:
- Chắc khoảng hơn 3 tháng rồi mẹ ạ. Nhưng con không dám chắc là của ai, con đi lại cùng lúc với 2 người.
Chị Hào chẳng nói thêm được câu gì, xỉu luôn giữa nhà. Hương dìu mẹ lên giường, cho mẹ uống nước gừng. Chị Hào tỉnh dậy, vớ điện thoại gọi ngay cho chồng: "Anh vứt cái công trình đẻ ra bạc tỷ của anh đó. Về nhà nhanh giải quyết "công trình" đồ sộ của con gái anh!". Anh Quân lập tức về nhà, xem cái "công trình" vợ nói. Là người đàn ông bản lĩnh nhưng khi biết sự tình, anh cũng bần thần…
Anh nhớ hồi xưa, yêu Hào được 2 năm, ngoài cầm tay, vuốt tóc ra đừng hy vọng "tiến xa" hơn được nữa. Thế mà cô con gái Ngọc Hương của anh, năm 15 tuổi anh đã tận mắt thấy nó hôn một bạn trong quán cà phê. Anh bắt được, kéo nó về nhà định làm to chuyện, thì nó nói:
- Bạn này con quen qua chát, mới gặp lần đầu. Hôn hít thế thôi chứ không yêu đương đâu mà bố phải lo.
Anh đang miên man nghĩ ngợi thì nghe tiếng vợ gọi con:
- Được rồi, bây giờ việc đã thế này tao phải gặp mặt 2 cái thằng đấy để xem xét tình hình thế nào. Chuẩn bị đưa bố mẹ đi gặp!
Thế là 3 người dắt díu nhau đến nhà cậu tên Hoàn. Khi đứng trước căn nhà hai tầng, Hương nói với bố mẹ:
- Nhà anh ấy đây nhưng chỉ có mình anh ấy thôi. Bố mẹ anh ấy đi xuất khẩu lao động cả.
Hương bấm chuông mãi mới có cậu con trai tóc rối bù ra mở cửa. Cậu ta không thèm chú ý có người lạ bên cạnh, thấy Hương liền nắm lấy tóc giật mạnh rồi tát bôm bốp vào mặt con bé:
- Mày làm gì mà giờ này mới đến? Ông thừa thời gian mà chờ mày từ sáng tới giờ à? Mày biến luôn đi!
Vợ chồng anh Quân không kịp trở tay. Chỉ khi con gái ăn đòn, anh Quân mới lao vào đẩy thằng khốn ấy ra. Lúc này hắn ta mới nhận ra là có người lạ:
- Mày định thuê đầu gấu về "chơi" tao hả. Mày cứ thử xem rồi có lúc tao lại cho mày nhừ đòn.
Hương rối rít:
- Không, đây là bố mẹ em. Họ muốn gặp anh…
Một chút ngỡ ngàng, cậu con trai cúi gằm mặt xuống trước bố mẹ Hương:
- Cháu, cháu không biết, hai bác thông cảm.
Không bám vào vai chồng, chị Hào sẽ lại ngã mất. Chị kéo chồng và con về nhà. Hương lủi thủi bước đi theo bố mẹ. Đằng sau, cậu con trai vẫn không ngừng chửi bới: "Cô về thì về luôn đi, hôm sau đừng có vác mặt đến đây".
Về nhà, chị Hào kéo con lên giường, ôm con thủ thỉ. Cô con gái thấy mẹ bớt giận, kể tuồn tuột hết với mẹ.
Hoàn trên cô 2 tuổi, buôn bán điện thoại di động. Hai người quen nhau qua một người bạn giới thiệu. Bập vào yêu là "đi tới Z". Hương nói: "Lúc đầu con cũng nhớ lời mẹ, cái gì cũng phải chờ đến ngày cưới", nhưng rồi hắn nói: "Yêu cũng là cưới. Dâng hết cho nhau thì càng yêu nhau nhiều hơn". Con thấy có lý, con gật đầu. Khổ nỗi, anh Hoàn tính cục súc, nên con cứ hở gì là anh ấy lại đánh".
Chị Hào nhìn những vết thâm tím trên người con, lòng quặn đau. Khổ thân cho con bé, đang yêu mà đã bị bạo hành.
Rồi như chợt nhớ ra, chị hỏi thêm: Thế còn một cậu nữa?".
Hương ôm lấy mẹ, rồi nói trong nước mắt:
- Hắn ta là bạn của Hoàn. Hôm bọn con đi chơi 3 người, hắn xin anh Hoàn cho hắn "thử" con. Anh Hoàn gật đầu, nói anh đã cho phép em cứ thoải mái.
Nghe con gái kể chị Hào không thể sốc hơn được nữa. Con gái chị đã quá buông thả nhưng nhìn những giọt nước mắt của nó chị biết nó đã phần nào nhận ra sai lầm của mình. Ngày mai, chị sẽ đưa nó đến bệnh viện để giải quyết cái thai trong bụng. Rồi sau đó, chị sẽ ở bên cạnh con để cùng con tìm lại những gì thuộc về tuổi của nó.