Giữ gìn văn hóa gia đình: Bắt đầu từ những điều nhỏ nhất

Gia đình bà Miên quây quần trong những ngày cuối tuần
Văn hóa gia đình không phải là những điều to tát, nó được dệt nên từ những sợi chỉ vô hình, từ những gì nhỏ nhặt nhất, giản dị nhất trong đời sống hằng ngày.
Vị mặn của yêu thương từ bữa cơm đoàn viên
Gia đình bà Hoàng Thị Miên (xã Phúc Thịnh, Hà Nội) nổi tiếng với nề nếp gia phong. Dù con cái bà đều đã trưởng thành, có gia đình riêng và công việc bận rộn, nhưng cứ đến ngày cuối tuần, ngôi nhà của bà lại rộn rã tiếng cười nói. Các con, cháu đều trở về quây quần, sum họp bên mâm cơm. Bữa cơm ấy không chỉ là để ăn, mà là để kể, để nghe, để sẻ chia những vui buồn trong tuần. Chị Dương, con gái của bà Miên, chia sẻ: "Mỗi cuối tuần về nhà mẹ, nhìn thấy mẹ khỏe mạnh, nghe các cháu chuyện trò, ríu rít kể chuyện, cảm giác ấy thật bình yên, mọi mỏi mệt đều tan biến".
Với gia đình bà Miên, bữa cơm cuối tuần là điều không thể thiếu. Nó không chỉ là nơi cả nhà sum vầy, mà còn là nơi các thành viên học cách lắng nghe và tôn trọng nhau. Bữa cơm ấy trở thành một buổi họp gia đình không chính thức, nơi mọi vấn đề được gỡ bỏ, tình cảm được thắt chặt.
Nét đẹp của sự tôn trọng từ tiếng "dạ, thưa"
Chị Nguyễn Tuyết Mai (phường Từ Liêm, Hà Nội) có 2 con đang ở tuổi vị thành niên. Nhiều gia đình trẻ than phiền về sự khó khăn trong việc giao tiếp với con cái, nhưng chị Mai lại có cách riêng của mình. Chị bắt đầu từ những điều tưởng chừng như rất nhỏ: Luôn nói "làm ơn" khi nhờ con điều gì đó, và nói "cảm ơn" khi con giúp. Chị cũng yêu cầu các con phải nói "dạ, thưa" khi người lớn hỏi, và "con xin" khi muốn xin phép điều gì đó.
Ban đầu, hai cậu con trai có chút ngượng nghịu. Nhưng rồi, những lời nói lễ phép ấy dần trở thành thói quen. Minh, con trai lớn của chị Mai, một lần kể cho bạn: "Mẹ mình luôn tôn trọng mình. Khi nhờ mình lấy giúp cái gì đó, mẹ nói "làm ơn". Khi mình làm xong, mẹ lại nói "cảm ơn". Mình cảm thấy được đối xử như một người lớn, và mình cũng muốn đối xử lại với mẹ bằng sự tôn trọng như vậy". Những từ ngữ đơn giản ấy đã tạo nên một sợi dây liên kết vô hình giữa mẹ và con, xóa bỏ khoảng cách thế hệ và vun đắp nên tình cảm gia đình bền chặt.
Gìn giữ cội nguồn từ những câu chuyện kể về truyền thống gia đình
Không chỉ có bữa cơm hay lời nói, văn hóa gia đình còn được lưu giữ qua những câu chuyện. Bà Phạm Thị Lan (phường Đông A, tỉnh Ninh Bình) vẫn giữ thói quen kể chuyện cho các cháu mỗi tối. Những câu chuyện của bà kể về thăng trầm của gia đình, về tuổi thơ của bố mẹ các cháu, về người thân đã khuất… Các cháu của bà, dù sống trong thế giới của internet và trò chơi điện tử, vẫn luôn háo hức lắng nghe. Qua lời kể của bà, chúng hiểu hơn về cội nguồn của mình, về truyền thống hiếu học, lao động cần cù của gia đình. Bà Lan cho biết, đó là cách để bà giúp các cháu nhớ về gốc gác của mình, để chúng biết trân trọng những giá trị tốt đẹp.

Bà Phạm Thị Lan và các cháu
Văn hóa gia đình được nuôi dưỡng từ những điều giản dị nhất: Bữa cơm sum vầy, lời hỏi han khi ai đó trở về nhà, hay nụ cười ấm áp dành cho nhau mỗi ngày… Những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại kết nối yêu thương, tạo nên nếp nhà đong đầy tình cảm. Khi mỗi gia đình biết trân trọng và giữ gìn những khoảnh khắc bình dị ấy là xây được mái ấm hạnh phúc cho hiện tại và trao gửi cho con cháu một di sản quý giá của yêu thương và gắn bó.
Cục Văn hóa cơ sở, Gia đình và Thư viện - Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phối hợp thực hiện