Ngày của Mẹ 9/5: Những giọt yêu không bao giờ cạn

Hằng Vũ
09/05/2021 - 08:00
Ngày của Mẹ 9/5: Những giọt yêu không bao giờ cạn

Ảnh minh họa

Ngày tôi còn nhỏ, nhà tôi nghèo, bố đi làm ăn xa, chỉ có hai mẹ con quấn quýt. Tới bữa, tôi thường thấy mẹ múc lưng chén gạo nấu cơm. Cơm chín thì mẹ bới 1 bát đút tôi ăn, 1 bát mẹ ủ vào chăn giữ ấm, tới lúc sắp đi dạy học mẹ sẽ rắc một ít ruốc nắm thành nắm cơm rồi bọc vào tờ giấy ô li xoắn hai đầu lại dành cho tôi ăn bữa chiều. Còn mẹ, vét một ít cơm cháy, chắc không đủ ấm dạ.

Ngày tôi còn nhỏ, nhà tôi nghèo, bố đi làm ăn xa, chỉ có hai mẹ con quấn quýt. Tới bữa, tôi thường thấy mẹ múc lưng chén gạo nấu cơm. Cơm chín thì mẹ bới 1 bát đút tôi ăn, 1 bát mẹ ủ vào chăn giữ ấm, tới lúc sắp đi dạy học mẹ sẽ rắc một ít ruốc nắm thành nắm cơm rồi bọc vào tờ giấy ô li xoắn hai đầu lại dành cho tôi ăn bữa chiều. Còn mẹ, vét một ít cơm cháy, chắc không đủ ấm dạ. Hồi bé tôi rất nhát, cứ thấy mặt trời ngả về cánh đồng phía Tây, nhá nhem tối là lại sợ. Nếu mẹ chưa về, tôi sẽ không dám ngồi trong nhà mà ra ngoài ngõ đứng vẩn vơ. 

Có lần, vừa nghe thấy tiếng đạp xe cót két của mẹ, tôi òa lên khóc. Tôi bảo mẹ: "Từ nay mẹ đừng về muộn nữa nhé, ở nhà con sợ lắm". Từ đó, mẹ tôi nhất định không tham gia hoạt động đoàn thể hay họp hành ngoài giờ nữa. Mặc sếp dọa "mất cơ hội thăng tiến", mẹ tôi vẫn kiên quyết "mất thì mất thôi, trời tối em phải về với con em chị ạ".

Rồi tôi lớn lên, đi học xa, nhà có gì ăn mẹ cũng nhét ngăn đá để dành gửi lên Hà Nội. Có lần trong đống đồ ăn, tôi tìm thấy 2 con mực hấp bé tí bằng 2 ngón tay. Mẹ bảo: "Mẹ đi ăn cỗ, thấy người ta khen mực ngon nên mẹ lấy phần về cho các con". Sau này, tôi lấy chồng rồi sinh em bé, mẹ quyết nghỉ hưu non để lên giúp tôi chăm con. Hồi đó, 2 mẹ con tôi cứ xảy ra tranh cãi luôn bởi vì mẹ quá tiết kiệm, hơi vụng nấu ăn, còn tôi xài hoang, cứ muốn sắm đồ phải như thế này, nấu ăn phải như thế khác... Dù tôi thế nào thì cuối cùng mẹ vẫn bỏ qua hết. Mẹ chỉ bảo: "Mày khó tính như ma, may tao không phải mẹ chồng mày".

Những giọt yêu không bao giờ cạn - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Trong thời gian ở cùng, cũng có những bận mẹ phải chứng kiến cảnh vợ chồng tôi cãi cọ. Mẹ thường bảo: "Tranh luận chuyện của hai vợ chồng thì các con nên vào phòng đóng cửa lại nói riêng, không nên để người thứ 3, dù là mẹ hay các con con chứng kiến". Có lần, mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm, chồng tôi lớn tiếng hùng hổ đòi ly hôn. Tôi đồng ý. Trong lúc bên sui gia khóc lóc om sòm, mẹ tôi chỉ ôn tồn nói: "Tôi ủng hộ quyết định của cháu. Vợ chồng lấy nhau là để sống vui vẻ, hạnh phúc. Bố mẹ có hòa thuận, tình cảm thì mới tốt cho các con. Còn nếu chỉ suốt ngày dối gạt, cãi lộn nhau thì nên ly hôn sớm".

Kể lại để thấy mẹ (và cả bố tôi nữa) yêu thương, ủng hộ con cái vô điều kiện thế nào. Em trai của tôi, vì theo đổi ước mơ trở thành bác sỹ, đã thi và đổi trường đại học tới 3 lần. Lần nào, bố mẹ tôi cũng ủng hộ và nói: "Cố gắng lên con nhé!". Tôi từng đem số tiền dành dụm ít ỏi của bố mẹ đi đầu tư và mất sạch. Bố mẹ vẫn nói: "Học được kinh nghiệm là tốt, tiền có thể kiếm lại".

Thế giới quan của bố mẹ tôi rất đơn giản. Thế nên bố mẹ không thể dạy cho chúng tôi một quy tắc thành công nào. Bố chỉ nói với chúng tôi "ngày không làm việc xấu, tối ngủ ngon". Mẹ thì truyền lại cho chúng tôi tình yêu và khao khát hạnh phúc. Mẹ tôi luôn nói: "Mẹ là người hạnh phúc. Càng ngày mẹ càng cảm thấy mình sướng lên". Không đứng lớp, không hít bụi phấn nữa, phổi tốt lên. Sáu sào ruộng không bị chuột cắn nữa, thu hoạch tốt lên. Hai cháu gái ngoan ngoãn, khỏe mạnh, cảm xúc tốt lên. Chồng hiểu và quan tâm vợ, gia đình tốt lên... Cứ như thế, chuyện gì xảy ra xung quanh mẹ tôi cũng đều mang màu sắc tích cực.

Đợt vừa rồi tình hình dịch bệnh diễn biến phức tạp, lần nào về tôi cũng mở ảnh cập nhật tình hình thế giới cho mẹ xem. Mẹ tôi chậc lưỡi, bảo: "Đấy, thế mới biết ở Việt Nam an toàn, sướng thật". Tôi ngồi cạnh thở dài thườn thượt "Giờ Covid mới thấy giữa sự sống và cái chết thật mong manh. Thế nên mẹ con mình phải hưởng thụ, thích ăn gì thì ăn, thích chơi gì thì chơi...". Mẹ tôi ngắt lời luôn: "Mày cứ nói, ăn cũng chỉ đến thế, chơi cũng chỉ đến thế, chứ còn cái gì hơn. Đời người lúc nào cũng phải nỗ lực vươn lên. Không thể vì đổ cho dịch bệnh khó khăn, nay sống mai chết mà buông cố gắng, sa đà hưởng thụ được. Nếu nghĩ thế, nhiều khi chưa chết vì dịch mà chết vì đói rồi". Nghe mẹ nói một hồi, tôi lại thấy mình may mắn và hạnh phúc ra. Thế là lại ôm vali, xốc tinh thần phơi phới chuẩn bị lên đường sống, làm việc và chống dịch.

"Ngày của Mẹ" có nguồn gốc từ thời kỳ Hy Lạp và La Mã cổ đại. Đây là ngày để kỷ niệm, tôn vinh những người mẹ tại nhiều quốc gia. Khác với những ngày lễ khác trong năm, "Ngày của Mẹ" không có ngày kỷ niệm cố định, mà diễn ra vào chủ nhật tuần thứ 2 của tháng 5. Năm 2021, "Ngày của Mẹ" rơi vào ngày 9/5.


Ý kiến của bạn
(*) Nội dung bắt buộc cần có
0 bình luận
Xem thêm bình luận

Nhập thông tin của bạn

Đọc thêm