pnvnonline@phunuvietnam.vn
Bà mẹ đơn thân biết cách gột rửa ưu phiền
Ảnh minh họa
Tuy nhiên, cô nhận ra, lạc quan, tích cực sẽ giúp cô vượt qua mọi trở ngại nhưng những giọt nước mắt trong những ngày tồi tệ cũng không làm cô yếu đuối hay xấu xí hơn.
Lựa chọn làm mẹ đơn thân với cô không hề dễ dàng dù cô biết cuộc hôn nhân của mình đã không thể "sửa chữa". Cô mất hai năm làm quen, chấp nhận thực tại, vượt qua được sự tự trách bản thân cùng sự oán thán lựa chọn trong quá khứ. 2 năm ấy, cô buồn nhiều hơn vui. Là những tháng ngày cô phải cúi gằm mặt để sống. Cô không dám đối diện với những ánh mắt thương hại của người quen. Cô ngại những tiếng xì xầm to nhỏ của hàng xóm khi "hùng dũng" đơn phương ly hôn chồng. Nhiều đêm, cô thức trắng tự trách mình là người mẹ không ra gì khi không giữ cho con một gia đình trọn vẹn.
Thế nhưng, đó là những ký ức không đẹp. Hiện tại, vẫn là cuộc sống của người mẹ đơn thân với 2 đứa con đáng yêu, cô luôn cảm thấy mình thật hạnh phúc.
Hạnh phúc của cô là luôn hướng về tương lai với sự lạc quan. Cô tự tin nuôi dạy các con trưởng thành mặc kệ bao khó khăn bủa vây. Trước đây, đối diện với những khó khăn, cô than thân trách phận vì cuộc đời không may mắn như người khác. Giờ gặp khó khăn, cô bình tĩnh vượt qua từng bước một. Cô có sức mạnh từ nội lực, cô có những người thân tuyệt vời bên cạnh, đặc biệt 2 cô con gái bé nhỏ luôn cổ vũ mẹ trong những lúc mẹ yếu đuối và muốn gục ngã nhất.
Những lúc bị áp lực về tiền bạc, về thời gian, những lúc bị stress vì không cân bằng được việc dành thời gian bên con, dành thời gian cho bản thân và thời gian cho công việc của mình, cô luôn được các con động viên, lau cho mẹ những giọt nước mắt mệt mỏi, thì thầm vào tai mẹ: "Mẹ nghỉ ngơi, bọn con không sao mà!". Sau đó, cô được tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời khi đứa bóp chân, đứa bóp tay cùng những lời thì thầm yêu mẹ không ngớt.
Nhưng có những lúc cô quá bận rộn, cô đã không kiềm chế được cảm xúc của mình nên la hét, mắng mỏ 2 đứa trẻ. Cô không để ý đến việc ở lứa tuổi của chúng, chúng cần yêu thương, khao khát sự quan tâm của mẹ. Trong những lúc đó, cô đầy ắp những suy nghĩ tiêu cực: "Mình không thể làm được, cuộc sống của mình quá nhiều khó khăn, bất hạnh. Mình xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn thế chứ không phải mớ rối bòng bong như thế này"… Tuy nhiên, cô đã vượt qua những khoảnh khắc ấy rất nhanh. Cô ép mình nghĩ về những điều tích cực. Rằng mình đang có môt sức khoẻ tốt, hai đứa con như thiên thần, rằng mình vẫn chi trả được các hóa đơn hàng tháng và đặc biệt, mình vẫn có những người thân luôn sẵn sàng giang tay giúp đỡ. Những điều lạc quan ấy khiến cô trẻ trung, tươi mới hơn. Nó là liều thuốc miễn dịch giúp cô mạnh mẽ vượt qua mọi trở ngại.
Cô nhận ra, chẳng ai hoàn hảo và có thể kiểm soát mọi thứ một lúc. Nếu lúc nào cũng gồng mình tỏ ra mạnh mẽ thì sẽ có lúc kiệt sức và gục ngã. Sự gồng mình chỉ khiến mình cảm thấy áp lực hơn. Vì vậy, ngoài tinh thần lạc quan và nhìn cuộc sống một cách tích cực nhất thì hãy cho phép mình sống với cảm xúc của mình. Đó là, có thể rơi nước mắt nếu có một ngày tồi tệ hoặc cảm thấy mình thật vô dụng khi phạm phải sai lầm. Giọt nước mắt không làm ai đó yếu đuối mà sẽ giúp gột rửa những ưu phiền, niềm đau chất đầy trong lòng. Nhưng ngày hôm sau, cô sẽ trở lại mạnh mẽ, tươi vui. Bao nhiêu điều tốt đẹp vẫn đang chờ phía trước với sự tự tin, với những năng lượng tràn đầy. Bởi, cô là người phụ nữ đơn thân hạnh phúc!