pnvnonline@phunuvietnam.vn
Cặp sinh đôi có ông bố cực kỳ thiên vị con gái
Bác ruột của tôi lập gia đình rất muộn. Mãi cho đến khi tôi học lớp 7 thì cả nhà mới vỡ òa sung sướng vì bác gái có bầu ở cái tuổi ngấp nghé tứ tuần.
Ngày lâm bồn, dù cả nhà đã biết trước bác mang bầu sinh đôi nhưng không ai có thể ngờ được đó lại là một cặp sinh đôi "long phượng", 1 trai 1 gái.
Vậy là hai bác tôi tuy xuất phát hơi muộn nhưng bù lại thì đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chỉ trong một phát súng nổ!
Bé gái ra trước vài phút nên nghiễm nhiễn là chị. Hai đứa nhóc tuy sinh non nhưng trộm vía lớn lên chẳng ốm đau bệnh tật gì. Hai bác của tôi mang tiếng phải chăm sóc hai đước con mọn cùng một lúc nhưng nhìn chung là khá nhàn nhã.
Hai chị em nhà này tuy cùng sinh từ một trứng nhưng tính cách thì trái ngược nhau hoàn toàn. Cô chị tuy ra trước nhưng càng lớn lại càng nhỏ con, cậu em thì để tuổi "trổ giò" thì bỗng cao lớn nhanh như thổi, giờ thậm chí còn cao hơn bác tôi nửa cái đầu.
Nếu như cô chị chính là hình mẫu "con nhà người ta" thì cậu em quả đúng là khiến bậc làm cha làm mẹ hao tổn công lực vô cùng. Thằng bé học tập không quá xuất sắc như chị mình nhưng cũng chẳng có gì để chê trách hết. Việc nhà cũng chẳng mấy khi phải để người lớn nhắc nhở.
Điều khiến hai bác tôi đau đầu đó là thằng bé luôn nghĩ rằng bố mẹ không yêu thương mình bằng chị gái. Quả đáng tội là cả dòng họ nhà tội chỉ duy nhất có một nàng vịt giời ấy mà thôi. Còn đâu thì toàn là con trai, mỗi lần họp gia đình từng ấy "thằng giặc" nó hè nhau nghịch ngợm đã đủ khiến người lớn sợ mất mật rồi.
Lớn lên, cô chị từ học tập đến các thành tích đều nhỉnh hơn cậu em một chút. Theo tôi thấy thì chẳng phải do thằng bé kém cỏi hơn đâu, chẳng qua con trai mà, kiểu gì cũng sẽ mải chơi hơn và chểnh mảng hơn một chút.
Dần dà, thằng bé có xu hướng có vẻ như rất hơn thua từ những việc nhỏ nhặt nhất. Đỉnh điểm là trong khi thi lên cấp 3, cậu chàng có thành tích thấp hơn chị mình khá nhiều. Ngay khi nhận được kết quả, thằng bé đã nhốt mình trong phòng suốt mấy ngày liền. Bác gái còn thấy mắt thằng bé hơn sưng đỏ.
Ông nội tôi xót cháu nên nháy mắt cả nhà đừng khen ngợi cô chị nhiều quá không thằng bé lại tủi thân. Mọi người ai cũng đồng ý với ông và chủ động yên lặng trong suốt bữa tiệc ăn mừng hai đứa đỗ cấp ba trường điểm.
Thế nhưng bác tôi không đồng tình với chuyện này.
- Sao phải thế? Đứa nào giỏi thì phải khen ngợi nó, thưởng công khai chứ! Con bé nó cố gắng học tập đạt thành tích cao thì phải khích lệ cho nó cố gắng.
Cả nhà tôi ai cũng khó xử nhìn thằng em đang cúi gằm mặt vào bát cơm. Nó im lặng không nói gì nhưng có vẻ nhưng cũng có chút tủi thân.
Bất ngờ, bác tôi gọi thằng bé vào phòng nói chuyện riêng. Mọi người ở ngoài chẳng ai biết hai bố con đã nói gì với nhau, chỉ biết rằng sau 15 phút, thằng bé ra ngoài với khuôn mặt hớn hở. Ngực ưỡn cao, ánh mắt sáng ngời đầy tự tin.
Tôi tò mò lân la hỏi bác trai làm cách nào hay vậy. Cái này phải học tập nha, sau này có con nhất định sẽ phải áp dụng để dạy dỗ chúng nó.
Bác tôi cười cười rồi gọi bố tôi lại cụng ly cười khà khà.
- Bố mày biết đấy, câu thần chú của đàn ông nhà này là "nam nhi không được hơn thua với phụ nữ". Đã thế lại là chị gái mình chứ ai xa lạ đâu. Thua kém thì cố mà phấn đấu, người ta hơn mình thì phải mừng cho người ta. Đàn ông đừng tủn mủn chuyện nhỏ nhặt làm gì!