Nhận tin chồng mắc bệnh nan y, tôi vừa ân hận, vừa xót xa đến nghẹt thở
Ảnh minh họa
Thay vì tiếp tục dằn vặt, chị hãy thử nhìn lại hoàn cảnh với sự cảm thông dành cho chính mình. Bệnh của anh không phải vì chị thiếu quan tâm hay thiếu quyết liệt. Ung thư tuyến tiền liệt vốn diễn tiến âm thầm, rất nhiều trường hợp chỉ phát hiện khi đã muộn dù người thân luôn chăm sóc sát sao.
Chị Thanh Tâm thân mến!
Tôi viết những dòng này trong tâm trạng vẫn còn bàng hoàng, như vừa bị ai đó rút mất điểm tựa đã gắn bó với mình gần bốn mươi năm qua. Chồng tôi, người đàn ông khỏe mạnh, cả đời chưa từng nằm viện, thậm chí hiếm khi ốm vặt, vừa được bác sĩ chẩn đoán ung thư tiền liệt tuyến giai đoạn cuối, đã di căn vào xương. Câu nói ấy như một nhát dao lạnh buốt, khiến tôi đứng lặng, không còn nghe nổi những lời giải thích tiếp theo.
Có lẽ vì quá quen với hình ảnh mạnh mẽ của anh mà khi thấy anh sụt cân, mệt mỏi, tôi chỉ linh cảm có chuyện bất thường chứ không nghĩ đến điều gì nghiêm trọng đến vậy. Tôi đã nhiều lần khuyên chồng đi khám, nhưng anh gạt đi: "Chắc do tuổi tác!", "Do vừa nghỉ hưu!". Tôi sợ anh phật ý, sợ mình lo lắng thái quá, không kiên quyết thúc giục. Giờ nghĩ lại, tôi chỉ thấy ân hận, thà bị anh trách vì bắt đi khám sớm còn hơn để mọi chuyện đi quá xa như thế này.
Khoảnh khắc bác sĩ thông báo bệnh tình, tôi như rơi vào khoảng trống khủng khiếp, vừa ân hận, vừa xót xa đến nghẹt thở. Tôi trách mình không "ép" anh đến bệnh viện khi cơ thể anh đã lên tiếng từ lâu. Điều tôi đau lòng nhất là mỗi ngày nhìn anh, người từng mạnh mẽ, kiên định, phải chống chọi với những cơn đau xương hành hạ. Anh cố giấu, cố cười nhưng tôi hiểu, mỗi lần anh nhăn mặt là một nhát cứa vào tim tôi. Tôi biết ung thư tiền liệt tuyến không phải không có hy vọng nếu phát hiện sớm. Chính điều này khiến tôi càng dằn vặt. Tôi không biết làm sao để vượt qua nỗi tự trách, không biết bắt đầu từ đâu để đủ mạnh mẽ đồng hành cùng chồng. Mỗi đêm tôi đều tự hỏi: Giá như tôi quyết liệt hơn, liệu mọi chuyện có khác?
Tôi mong được chuyên gia cho biết làm sao để vượt qua cảm giác tội lỗi này, làm sao lấy lại bình tĩnh để vừa chăm sóc anh, vừa giữ được sức lực cho chính mình. Tôi sợ rằng nếu không vượt qua được cú sốc này, tôi sẽ không thể trở thành chỗ dựa mà anh lúc này rất cần.
Nguyễn Như Hoài (Hưng Yên)
Chào chị!
Khi một tin xấu ập đến quá bất ngờ, nhất là với người mình thương yêu nhất, bất kỳ ai cũng có thể rơi vào hoảng loạn và day dứt. Cảm giác choáng váng, đau đớn và tự trách bản thân cũng hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên, chị đừng quên rằng, chị đã làm tất cả những gì một người vợ có thể làm, đó là quan sát, lo lắng, khuyên nhủ và đồng hành. Chị không hề bỏ mặc anh, chỉ là cả hai đã quá quen với hình ảnh mạnh mẽ của anh nên không ai nghĩ bệnh tật lại đến theo cách nghiệt ngã như vậy.
Thay vì tiếp tục dằn vặt, chị hãy thử nhìn lại hoàn cảnh với sự cảm thông dành cho chính mình. Bệnh của anh không phải vì chị thiếu quan tâm hay thiếu quyết liệt. Ung thư tuyến tiền liệt vốn diễn tiến âm thầm, rất nhiều trường hợp chỉ phát hiện khi đã muộn dù người thân luôn chăm sóc sát sao. Chị không phải nguyên nhân khiến anh mắc bệnh, việc trách mình chỉ làm chị kiệt sức đúng lúc anh đang rất cần sự bình tĩnh của chị.
Điều quan trọng nhất lúc này là tập trung vào hiện tại, lắng nghe hướng dẫn của bác sĩ, đồng hành cùng anh trong điều trị, tìm hiểu những phương pháp giảm đau, chăm sóc dinh dưỡng và hỗ trợ tinh thần. Sự hiện diện ấm áp và kiên định của chị chính là liều thuốc quý giúp anh vững vàng hơn trong chặng đường phía trước.
Chị cũng cần cho mình những khoảng nghỉ. Mạnh mẽ không có nghĩa là phải gồng mình mọi lúc. Khi quá mệt, hãy dựa vào người thân, chia sẻ cảm xúc để cơ thể và tinh thần có thời gian hồi phục. Chị càng vững vàng, anh càng cảm nhận được sự bình an.
Cuối cùng, hãy nói với anh rằng chị thương anh, rằng hai người sẽ cùng nhau đi tiếp hành trình này, không phải bằng sự tuyệt vọng mà bằng sự gắn bó của gần 40 năm bên nhau. Sự yêu thương, bình tĩnh và kiên nhẫn của chị chính là chỗ dựa lớn nhất của anh, là nguồn sức mạnh cộng sinh giúp anh chống chọi với bệnh tật. Mong những điều tốt đẹp từ tình yêu và sự đồng hành của chị sẽ đến với anh chị!