Xem thêm thông tin của Báo PNVN trên
Phụ nữ Việt Nam
MỚI NHẤT ĐỘC QUYỀN MULTIMEDIA CHUYÊN ĐỀ
27/09/2025 - 16:33 (GMT+7)

Chọn thú cưng cho con

Kim Anh
Chọn thú cưng cho con

Ảnh minh họa

Thú cưng không chỉ mang lại niềm vui cho trẻ nhỏ mà còn có thể là người bạn thân thiết của gia đình. Quyết định để con gái nuôi thú cưng, tôi mong muốn vừa đáp ứng khát khao trẻ thơ, vừa dạy con biết yêu thương và có trách nhiệm.

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày con gái nhỏ của tôi chạy ù vào bếp, đôi mắt sáng long lanh: "Mẹ ơi, con muốn có một bạn cún giống như bạn Mai Anh". Làm mẹ, tôi hiểu mong muốn của con, nhưng thú cưng không giống như món đồ chơi có thể mua về rồi để đó. Đó là một con vật đáng yêu cần được chăm sóc. Và hơn hết, tôi muốn việc nuôi thú cưng trở thành trải nghiệm dạy con tinh thần trách nhiệm, chứ không chỉ để chiều theo sở thích.

Bởi thế, trước khi đưa ra quyết định, tôi dành nhiều thời gian để tìm hiểu. Gia đình tôi sống ở thị trấn, trong một căn nhà không có sân vườn thực sự rộng rãi. Cả tôi và chồng đều bận đi làm, thời gian ở nhà không nhiều. Tôi tự hỏi: "Liệu có nên nuôi một chú cún con, khi mà nó cần nhiều không gian chạy nhảy và có người chăm?". Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi nhận ra, điều quan trọng là phải tìm được một chú cún cưng phù hợp với nhịp sống của cả nhà, thay vì chỉ chọn theo sở thích thoáng qua.

Tôi bắt đầu viết ra danh sách nhỏ những điều cần cân nhắc: Có ai trong nhà bị dị ứng không? Con có thực sự đủ lớn để tự chăm sóc thú cưng hay chỉ thích nhất thời? Chi phí hàng tháng có nằm trong khả năng của gia đình? Thú cưng nào dễ hòa nhập với trẻ nhỏ?... Những câu hỏi đó giúp tôi nhìn rõ hơn trách nhiệm phía sau niềm vui có một "người bạn mới".

Sau một thời gian cân nhắc, tôi loại bỏ ý định nuôi cún cưng. Tôi cũng không muốn mua mèo lông dài vì sợ con bị dị ứng. Một hôm, khi dẫn con đi chơi công viên, chúng tôi bắt gặp một phụ nữ mang theo chú thỏ trắng xinh xắn. Con gái tôi ngẩn ngơ nhìn, bàn tay nhỏ đưa ra vuốt ve bộ lông mềm mượt. Nhìn ánh mắt háo hức ấy, tôi chợt nghĩ: Thỏ có lẽ là lựa chọn phù hợp hơn vì nó nhỏ nhắn, hiền lành, không cần không gian quá rộng để chăm sóc.

Nhưng tôi không vội vàng. Tôi đưa con đến một cửa hàng thú cưng, chỉ để quan sát nhiều loài khác nhau. Tôi muốn con tự cảm nhận xem mình thật sự thích loài vật nào. Sau buổi hôm ấy, con vẫn nhắc đi nhắc lại về chú thỏ trắng. Thế là, chúng tôi quyết định nhận nuôi một bé thỏ con.

Ngày bé thỏ về nhà, con gái tôi vui đến mức ôm chặt chiếc lồng như ôm một kho báu. Tôi ngồi cạnh, dịu dàng nhắc con: Từ nay, đây là "người bạn" mới trong gia đình. Con có trách nhiệm cho bạn ăn, tham gia vệ sinh chuồng và chơi cùng bạn. Con gật đầu thật mạnh, đôi mắt ánh lên niềm vui xen lẫn quyết tâm.

Thời gian trôi, tôi nhận thấy con gái thay đổi rõ rệt. Từ một cô bé hay quên, con đã biết tự giác nhớ giờ cho thỏ ăn, nhắc mẹ mua rau củ cho "bạn nhỏ". Con cũng trở nên hòa đồng hơn, tự tin khoe với bạn bè về thú cưng của mình. Đôi khi, tôi nghe con thủ thỉ với thỏ những câu chuyện ở lớp học, như thể đó là một "người bạn" thật sự. Nhìn cảnh ấy, tôi biết mình đã lựa chọn đúng.

Hành trình chọn thú cưng cho con vừa là chọn một loài vật dễ thương vừa là cân nhắc trách nhiệm, điều kiện sống và mong muốn nuôi dưỡng tính cách, quyết tâm cho con. Thú cưng cũng mang lại tiếng cười và dạy trẻ biết yêu thương, sẻ chia và trưởng thành từ những điều nhỏ bé.

Ý kiến của bạn
Bình luận
Xem thêm bình luận